... Lặng lẽ nơi này...

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi songbien.1900, 25/07/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
3530 người đang online, trong đó có 148 thành viên. 00:57 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 61513 lượt đọc và 918 bài trả lời
  1. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70
  2. a_violet_poem

    a_violet_poem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2010
    Đã được thích:
    0
  3. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70
  4. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34

    Ai đã mang thứ ánh sáng màu lam điệp gắn trao tạo vật quanh mình, làm bật lên một cung trầm đằm thắm, nhẹ nhàng nơi chốn hoang vu, rồi gieo vào lòng người nỗi bâng khuâng xao xuyến, mơn trớn trái tim kẻ thưởng ngoạn không ngơi nghỉ đợi chờ?
  5. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34

    Em ngờ vực rằng tim tôi không thể, trao cho ai, mà người ấy chính là em; em ngờ vực, biến tôi thành ngờ vực, lời của em, khiến tôi cứ vẩn vơ buồn...

    Em nói buâng quơ, ánh sáng của ngày nhận lấy lời em, sự tỏ bày riêng tư u uẩn, nhưng ngại ngần, em lại giấu che. Anh nghe tiếng hót du dương, uốn lượn theo mây trời, như bản nhạc lòng yêu dấu, đà đận, phân vân, từ góc nhà em, thánh thót chạm tai anh.

    Em dốc công phơi bày, sợ rằng hoa chẳng nở dưới ánh mặt trời khuất che, nên du dương lời bay bổng, ánh sáng gợi khêu âm tiết rỡ ràng, kết tràng hoa nhỏ, nở tưng bừng trong từng cúc áo tim anh.

    Anh nhìn vào mắt em, đôi mắt đốt cháy tim anh, ngự giữa bầu trời, trên khoảng không hằng hà sa số những vì sao, trên khung cửa ngày tàn, lụi bóng trên cao, rồi, khi mi mắt anh chao buồn sập lại, còn thấy mắt em đậu giữa giấc mơ mình.

    Anh sợ bầu trời sẽ bị khuất che, khi màn đêm chưa tới, giông tố sẽ nổi lên, khi áp thấp đảo chiều; anh sợ môi em sẽ nổ tung trong cơn khát thèm của kẻ háu ăn, vì anh không kiềm chế được, khi ôm em vào lòng và lắng nghe tiếng đập rộn ràng từ trái tim em.

    Anh sợ môi em rớm đỏ, vì giọt máu ngọt ngào trong nụ hôn đà đận anh trao; anh sợ chúa chẳng chở che khi đôi ta yêu nhau đắm đuối và trái táo thơm mơ tưởng là chính môi em, khi môi anh chạm vào. Anh sợ mây cũng ngừng trôi và tiếng chim thôi hót, trong vườn, lũ họa mi choáng ngợp trước tình yêu đôi ta dành tặng cho nhau...

    Vậy mà, khi vắng em, anh chỉ dám dặn lòng mơ tưởng một nụ hôn dịu dàng như cánh ******* mỏng chạm vào viền nhỏ búp hoa thơm!

    Anh lấy màn đêm điểm tô mi mắt, giấc ngủ trong mơ thành viền nhỏ mày cong, lấy cả bầu trời dày sao chi chít, giấu dưới làn mi em huyền hoặc nước hồ trong. Một đêm cuối tháng Tư mùa ân ái, khách bộ hành trên bờ sông tự hỏi: Trên bầu trời, sao biến mất, về đâu?
  6. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70
    @Pro1one àh, nơi đây thật bình yên, thật ấm áp... nhờ những ngọn nến lung linh của mỗi bài hát, mỗi câu thơ, mỗi dòng cảm nhận...

    Pro1one cứ tự nhiên và thoải mái nhé, em cảm ơn Pro1one nhiều [r32)]
  7. a_violet_poem

    a_violet_poem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2010
    Đã được thích:
    0

    Hic...nãy giờ viết nhiều lắm , chia sẻ nhiều lắm...nhưng lại xóa hết rồi

    Chỉ còn lại hai tiếng : Cám ơn !
    Cám ơn Sóng đã có một góc nhỏ bình yên cho R ghé vào những khi cô đơn
    Cám ơn vòng tay thân ái đã đón R từ những ngày đầu..
    Cám ơn P và các bạn khác đã cùng vào đây chia sẻ ...
    :x:x:x
  8. duckm3005

    duckm3005 Guest

  9. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70

    :-*:-*:-*:x:x:x
  10. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34

    Em bỏ anh đi như mây rừng hoang dại, chẳng biết về đâu, ngày nắng lẫn ngày mưa; rồi lòng hồ nghi hóa thành trang giấy trắng, cánh **** (Butterfly) in thơm chẳng chở được mộng lành!
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này