... Lặng lẽ nơi này...

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi songbien.1900, 25/07/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
7536 người đang online, trong đó có 1039 thành viên. 11:38 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 61490 lượt đọc và 918 bài trả lời
  1. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34
  2. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34

    Và đôi lời:

    Mộng mơ nào có đâu xa,
    Lá xanh núp dưới đài hoa rỡ ràng.
    Đi tìm cuộc sống trần gian,
    Em xem lũ kiến nối hàng bên nhau...
    Con đường khiến gót chân đau,
    Nay đời đày đọa, bền lâu phẩm người!

    Chìa khóa tôi trao, em cầm lấy nhé!
    Này đây cánh cửa linh hồn,
    Đôi bàn tay khẽ nhẹ,
    Cứ thế em vào,
    Nào sợ chi em!
  3. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70
  4. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34

    Ta sẽ chọn bông hoa nào để cắm vào chiếc
    bình mà chàng họa sĩ đã dày công vẽ tạc?
    Màu sắc ư, cả thân cành, dáng hoa và lá nữa?

    Ta đi tìm bông hoa hòa hợp, hay chiếc bình,
    cho những cành hoa sẵn có?

    Nếu ta cất giữ những bông hoa trong
    ngăn kín đời mình, thì họa sĩ ơi, chàng có
    mất đi cảm hứng của niềm đam mê tác hợp?

    Tạo hóa đã cho ta một nửa, còn nửa kia, ta
    lại phải kiếm tìm và dày công chế tác; thì tại
    sao ta không cất giữ những báu vật tự thiên
    nhiên chuyển nhường, gửi gắm?

    Sự sáng tạo là vô biên và quà tặng của đất
    trời là hạn hữu. Ta dành cho ta hay ta trao
    gửi cho người món quà quí thiêng liêng?

    Ta đi theo em nơi đất trời hội ngộ muôn
    hồng nghìn tía nắng điểm trang; tặng ta hoa
    giữa bình mình rỡ ràng tươi đẹp, tinh túy kết
    giao trên từng sắc thắm, lá xanh!

    Ta đi theo em đến cùng non cuối biển, giữa
    lòng bao la vũ trụ, nhặt cánh hoa đời của đất
    trời trao tặng, hứng giọt sương đêm còn lưu
    giữ trên trần trụi thân hoa...

    Ta đi theo em, dù biết sẽ vượt qua chập
    chùng sóng gió, môi chát mềm giông tố đắng
    cay, đưa tay ta đón lấy mặt trời, nốt nhạc
    nền cho lòng hoa bừng nở...

    Ta đi theo em, cả vũ trụ dàn xếp trao duyên,
    vạn vật chuyển mình, ứng mùa tiếp sức; ta
    trao em chiếc nhẫn vòng nguyệt quế, gia tài
    đất trời ước tặng; ta trao em bình hoa của sự
    sáng tạo không ngừng...
  5. DungVtx

    DungVtx Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2005
    Đã được thích:
    888

  6. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70
  7. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34
    CÓ MỘT CHUYỆN TÌNH NHƯ THẾ (tiếp theo)

    KK: Anh đọc những dòng tin nhắc nhở anh rằng, anh không nên hồi hộp đến thế; anh rất vui, vì như thế, em sẽ cẩn thận hơn..hii...<P class=MsoNormal style=[/IMG]KK: lúc này, ngồi một mình, mới nhận ra sự cô đơn của con người, thêm rằng, ở đâu đấy, cũng có những người cô đơn như chính mình. Cuộc đời là thế và ở đâu cũng thế, thời đại nào cũng thế, cho nên, từ muôn thủa, con người luôn kiếm tìm nhau, để thấy nhau, để được chia sẻ và cảm nhận sự chia sẻ?
    KK: Nếu không thế, thì tại sao người ta viết sách, thời đại nào cũng vậy? Nếu không thế, thì tại sao gã tổng thống của một đất nước hùng cường bậc nhất, lại ngoại tình, khiến cho tai tiếng lan tràn khắp mạng thông tin?
    KK: Sao lại trách những đớn đau, hay nỗi cô đơn và sự kiếm tìm lòng chia sẻ kia?
    KK: Thôi thì, ta cũng chỉ có một đời người, biết đau thương, yêu mến, bọc đùm, hổ thẹn, sẻ chia…
    KK: Anh không ngại ngần khi che giấu, cũng chẳng ngại ngần khi sẻ chia, bởi, anh tìm được người chia sẻ, anh biết được nỗi khốn cùng của chính mình, hay nỗi vui buồn của người yêu thương, nên, lặng lẽ đón nhận những hp bất ngờ, có được.
    KK: Nói thế nào để em tỏ hết lòng anh lúc này, em nhỉ?
    KK: Một người liều lĩnh, một cá nhân ích kỷ, một công dân, hay một người bất hạnh; một gã khốn nạn đánh cắp tình yêu, hay một viên chức chỉ biết lo toan cơm áo, đều có cả trong anh?
    KK: Và nếu như thế, có đủ nói về anh chưa? Chắc là chưa đủ!
    KK: Một anh chàng biết yêu và yêu say đắm, thiếu phần này, thì sao có được là anh!
    KK: Hôn em...cho anh được nhắc lại lần nầy, hôn em, mãi mãi như thế, nếu em dành cho anh đặc ân này!

    (còn nữa)
  8. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70

    [};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-
  9. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34


    ...Chợt nhớ một bài thơ của Tenyson, một nhà thơ người Mỹ, mà tôi đã dịch từ lâu, xin chia sẻ:


    Cánh hoa trên bức tường kia,
    Đưa tay ta hái khỏi rìa rêu xanh,
    Cầm đây: Thân, rễ, lẫn cành
    Trên tay, hoa nhỏ, ta đành lặng im...
    Rằng ta còn phải đi tìm
    Chuyện riêng, để tỏ nỗi niềm lòng hoa...

  10. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70

    =D> Thơ hay quá Pro àh =D>

    A_violet_poem vốn là cô gái nhút nhát, dễ buồn... em cũng động viên an ủi Violet nhiều, hi vọng Violet sẽ sớm trở về với "Lặng lẽ nơi này" Pro nhỉ
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này