... Lặng lẽ nơi này...

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi songbien.1900, 25/07/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
6745 người đang online, trong đó có 858 thành viên. 09:03 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 61485 lượt đọc và 918 bài trả lời
  1. bobylam

    bobylam Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/07/2008
    Đã được thích:
    1
    ước gì mình được như anh ấy

    :)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):)):))
  2. namsieunhan1988

    namsieunhan1988 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/01/2011
    Đã được thích:
    798
    =))=))=))
  3. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70


    :)) anh ui, 3 đệ của anh = 5 chưa, em full xiền mà nóng quá [:p]
  4. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70

    :)) Nam cứ theo các anh trong nhà, level lên nhanh lắm :)):)):))
  5. namsieunhan1988

    namsieunhan1988 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/01/2011
    Đã được thích:
    798
    theo tuỳ vấn đề thôi chị ạ
  6. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34
    CÓ MỘT CHUYỆN TÌNH NHƯ THẾ (tiếp theo và hết)

    ….
    NgAc Ðinh: anh!!! em rat cam dong khi doc nhung dong tn cua anh den voi em, cam on anh vi da mang den cho em nhung phut giay hp, em nhu dang duoc ngoi ben anh, tua vao bo vai am ap cua anh, cam nhan duoc tinh yeu anh danh cho em, neu co dieu do luc nay em se...
    KK: em..
    KK: anh đang ngồi đợi em..anh cũng đọc lại tin nhắn của em..
    NgAc Ðinh: anh co the chi cho em biet cach nao de k nho den anh k?
    KK: vậy thì em bày cho anh trước đi!
    NgAc Ðinh: troi anh do . em cu tuong gio nay anh da ve
    KK: Sao mà về được, còn hẹn hò, anh bỏ lại cho ai!
    NgAc Ðinh: em chiu thua.k co cah
    KK:
    NgAc Ðinh: anh hen voi ai the.
    NgAc Ðinh: nho anh qua.
    KK: Em chịu thua gì, anh chẳng biết, nhưng đã chịu thua, dù thua gì, thì phải chịu..anhhon..
    NgAc Ðinh: k dau.
    KK: Anh tự hẹn với cô..nào đấy ..anh chẳng nhớ..
    NgAc Ðinh: anh co cach thi moi thua chu dang nay..
    KK: uhmm...hóa ra, anh cũng thua, đã thế mà còn tham!
    NgAc Ðinh: vay ha, uoc gi nguoi do la em day nhii!
    NgAc Ðinh: hiii..hii.
    KK: không phải! Hoàn toàn là không! người đấy đang chuyện trò với anh!
    NgAc Ðinh: anh lam em het buon roi do.
    NgAc Ðinh: cam on anh rat nhieu.
    KK: Có việc gì khiến em buồn, hả em?
    NgAc Ðinh: k em buon vi nho cai nguoi nao do em cung chang biet nua.
    NgAc Ðinh: hii..hii
    NgAc Ðinh: k biet co phai la anh k?
    KK: uhmm...nỗi buồn như thế thường có ở trong em uh?
    NgAc Ðinh: k truoc kia thi khong , nhung moi day thoi, tu khi anh tra loi tn cua em ay.
    KK: Nếu thế, chắc là em đã nhớ một gã nào khác rồi! Và lúc này, anh đang ghen..
    NgAc Ðinh: hii..hii. "gen ah" vay chung to anh co tinh cam voi em roi.
    KK: Cũng chẳng có tình cảm gì đâu em..chẳng qua là anh nhớ em, đôi khi, muốn được gặp em ngay, đôi khi muốn được hôn em liền..và ôm mãi em trong lòng..chỉ có vậy thôi!
    KK: Ghen là thói xấu, nhưng anh thà làm kẻ xấu, hơn là một người tốt, lại đánh mất cô nàng đang chat với anh!
    NgAc Ðinh: the ha, vay la em cung giong anh roi. ..
    …..
    KK: Em yêu, chiều hôm qua, anh vào mạng, đọc tin nhắn em, nhưng vì bận quá, anh không viết cho em được. Cái tội này, ai sẽ bắt phạt anh đây?
    KK: Không biết lúc này em làm gì, đang nói chuyện với ai, đang cười với ai, hay đang đưa ánh mắt về một anh chàng đẹp trai, tốt số, đáng nguyền rủa nào...Ngồi tưởng tượng ra cái cảnh này, anh thấy khó chịu và giận dỗi mình, rằng, sao không viết cho em ngay từ hôm qua, để em chỉ ngồi đọc tin nhắn của anh mà không còn thời gian ngắm nhìn một ai khác, ngoài anh.
    KK: Em! anh vừa nhận mail của nhân viên gửi tặng anh bức ảnh chụp mấy ngày trước, anh lại nghĩ ngay đến người được xem nó, ngoài anh, sẽ là em. Nhưng bây giờ, em chẳng có trên mạng, anh sẽ gửi vào đâu, hộp thư của em uh? Không, anh không chịu đựng nỗi cái khoảng thời gian chờ đợi này, trong lúc lòng anh cứ ngờ vực rằng có một ai đó đang ngắm nhìn em trong cặp mắt mê dại của anh ta. Không nóng lòng sao được, khi anh biết chỉ cần ánh mắt em lơ đễnh nhìn về một nơi nào đó, thì những anh chàng như anh, chực chờ dõi theo em, như thể bị em hớp hồn vậy..Anh làm sao chịu được cảnh này!
    KK: Nghĩ đến việc em xem bức ảnh mới của anh, khiến anh muốn được thấy ngay hình bóng của em lúc này, thấy ngay khuôn mặt dịu dàng của em đang nhìn anh, rồi, ánh mắt anh như đắm chìm vào đôi mắt đang hướng về anh...
    KK: Ôi, em của anh, giờ này anh lại khao khát được có em bên cạnh, nghe giọng nói và cả những dòng tin vội vàng của em gửi cho anh; rồi cũng như em, anh vội vàng viết ngay những cảm xúc của mình để em đọc nó, như đọc hết thảy những gì có trong anh, khi được bên em.
    KK: Anh cũng thèm được tận hưởng hơi ấm từ bàn tay em, thèm được vuốt tóc em, thèm được ôm lấy bờ vai và giấu đôi môi mình trong môi em...
    KK: Chỉ có như thế anh mới phó thác thời gian để tận hưởng niềm hp, chỉ có như thế, anh mới quên hết mọi chuyện trên đời, mọi bực mình hay chua xót, nếu cuộc đời này bất bình trao gán cho anh..
    KK: Em yêu, sao anh cứ muốn em có ngay bên anh lúc này, và anh khát khao, bồn chồn, như đang đối mặt với bao trở ngại, bế tắc mà tự mình không rứt, gở được!
    KK: Anh ngồi đây, lúc này, nhận ra thời gian chẳng có ý nghĩa gì, mọi công việc chẳng còn làm anh say mê, và chỉ mới đây thôi, anh trả lời điện thoại một người bạn theo cách hững hờ, hiếm có đối với anh.
    KK: Có điều gì đang xâm chiếm hồn anh, khiến cho anh lửng lơ chẳng biết định đoạt việc gì sẽ làm, điều gì sẽ phải suy nghĩ, anh ngồi như kẻ mất hồn, chẳng biết …nhưng, anh tự nhận ra lúc này, là anh đang nghĩ về em, có cả một ít nhớ nhung, xao xuyến, đợi chờ chen lẫn hờn dỗi...
    …..
    NgAc Ðinh : anh!!! em lai ngoi day de viet cho anh, viet nhung noi nho cua em danh cho anh. em muon noi voi anh rang em rat nho anh, nho nhieu , that nhieu anh cua em ah!!!!
    NgAc Ðinh : Em nghi gio nay co the anh dang lien hoan de chia tay voi dong nghiep hoac dang cung dung bua com do am cung cung chi va con o nha.....du anh o dau, lam gi thi noi nay em van nho anh, van mong anh vui ve...
    NgAc Ðinh : Ngay mai va nhung ngay thang tiep sau do em nghi chac anh se rat ban, vi the em va anh se it gap duoc nhau hon,em se phai xa nguoi yeu cua minh de anh ay co thoi gian cho cong viec.
    NgAc Ðinh : Em nhat dinh se khong buon, khong buon ty nao ca, thiet do anh, dung ban tam ve em, anh nhe.!!!
    NgAc Ðinh : Bay gio, neu nho anh, em se mo may ra va nhan tin cho anh, khi ranh, anh co the doc no ma, nhu the se khong mat thoi gian cua anh, như thế, em se bot ay nay. Xin anh, nhung luc rảnh rỗi, vao mang, anh nhớ nhan tin cho em, và em chỉ dám mong thế.. hii.hii. em ki qua, anh cua em nhi?
    NgAc Ðinh : Chieu nay, nghe anh noi ve cong viec cua anh, em that ngoc qua, chang the chia se cung anh, cho anh voi di KK nao noi buon trong long anh, em xin loi, anh dung buon vi em khờ nhe!
    NgAc Ðinh : anh co biet luc do em nghi gi khong?? em nghi neu ngay luc do, em o gan anh, em se chay that nhanh den ben anh, ngay tu phia sau lung anh, em se vong doi ban tay nho be cua minh qua vong eo cua anh, nhe nhe om lay anh, ap khuon mat dang bung bung vi hoi hop vao lung anh,.... va..... anh se cam nhan duoc con tim em mach bao dieu gi....anh dung cuoi em, nha anh!
    NgAc Ðinh : Khong hieu sao nhung luc gan anh, em lai khong co can dam de noi voi anh nhung dieu tren, em ngai, thiet do, chac anh k tin pk? anh lai nghi em la phu nu co gd roi thi ngai gi , lam gi co nhung then thung do, em cung tuong minh the , nhung khi gap anh, nc voi anh thi em lai phat hien ra dieu nay... hi..hi.. em cung chang hieu vi sao lai the, anh giai thich cho em hieu dc k?
    NgAc Ðinh : Noi gi day, noi gi day cho anh biet duoc em ... biet nhuong nao??? thoi thi em lai khong noi nua, anh doc chac anh se cam nhan duoc dieu em muon gui den anh thoi ma..hii..hi.. em von ngoc nghech, phai k anh. Em lai chuc anh co nhieu niem tin, nhieu tam huyet va nhieu thanh cong o noi lam viec moi, se quen thoi ma.... co len, anh yeu cua em nha.... gang len anh, em luon tin anh...Mua dong, o do co le rat lanh, vi the, truoc khi di lam, anh nho mac du am de co sk tot anh nhe.em se mai nho anh, nho that nhieu ... hay nho ve em mot chut thoi cung duoc.. hii..hii :x cua anh do.
    ……
    KK: Em yêu, anh tranh thủ đọc tin nhắn của em và lúc này đây, anh cảm nhận được niềm hp có được không những từ những ngày qua, mà có thể, cả trong tương lai, dù mọi chuyện dường như chúng ta không định đoạt được.
    KK: Anh hiểu những tình cảm em dành cho anh và vì vậy, anh không thể giấu được nỗi vui sướng khi đọc tin nhắn của em.
    KK: Em bỏ qua cho anh nhé, bởi, những dòng tin đang viết cho em thật vội vàng, đôi khi, anh nghĩ không thể kiểm soát được, vì ý tưởng anh lúc này thật lộn xộn, trong khi tình cảm trong anh lại gây những áp lực, thôi thúc anh viết ngay cho em.
    KK: Khi những tin nhắn này đến em, chắc lúc ấy anh đã rời khỏi bàn máy, dù vậy, tâm trí anh vẫn còn dõi theo em, cho dù công việc có thể nào.
    KK: Quả thực, anh không thể kiểm soát được tình cảm của mình luc này, mà điều này cứ tái diễn mãi, mỗi khi anh ngồi vào máy, nhớ đến em. Khuon mặt em lại hiện ra, nụ cười bao dung và như chỉ dành riêng cho anh cũng hiện ra cùng lúc, tay anh thoăn thoắt viết mà đầu anh như chỉ có duy nhất hình ảnh của em.
    KK: Chắc là anh đang rơi vào tình trạng bảo hòa của nhiều thái cực rồi, em ạ, nào nhớ nhung, nào lo âu, nào say mê, và gì gì nữa..cũng đều có trong anh lúc này..Mà tất cả những điều ấy, nếu gộp lại, sẽ là gì, em biết không? Yêu. Anh yêu em.
    KK: Cũng lạ thật, nếu chúng mình bên nhau lúc này, thì làm sao mà suy nghĩ, hay bận bịu điều gì, phải không em? Lúc ấy anh đâu còn hỏi điều gì, nói điều gì...Vì ai ôm em, ai âu yếm em, để cho anh được rãnh rỗi nghĩ ngợi, chuyện trò? Anh hư thế, hư quá rồi.. mà không hư sao được, nếu được ngồi bên em yêu?
    ….
    KK: Ôi em, nhớ em, anh vào mạng, nhận được tn của em, anh sướng thật!
    KK: Em đang trên mạng à???
    Dạo này ít khi anh vào mạng, cho nên , mỗi lần vào, anh luôn trông chờ tn của em. Trông như trông mẹ về chợ ấy.
    Mấy ngày nay em như thế nào, có nhớ đến anh, như tn anh vừa đọc không, hay em rủ rê anh tin vào nó, để khi anh nhớ em, lại viết tin cho em, rồi em đọc nó, vừa đọc vừa cười phì vì cái anh chàng ngớ ngẩn, dễ bị phỉnh phờ này?
    Nếu thế, anh không bao giờ nhớ em nữa, không bao giờ viết tin nhắn cho em, không thèm nghe đt của em, không thèm hình dung ra em, cho dù lúc thấy ghét em.
    Mà nè, em cho anh hỏi nhé, ở trường em dạy, trước đây em có làm giám thị không? Hay vừa làm giám thị, vừa dạy âm nhạc? Sao lúc nào chuyện trò với em, hay nhắn tin cho em, anh cũng cứ lo rằng em sẽ phê bình anh hay mắng anh, vì những gì anh nói, hay viết cho em. Em làm anh lúc nào cũng nơm nớp lo lắng, như cậu học sinh không thuộc bài, cúi gầm mặt sát bàn để mong cô không thấy, mà bỏ qua tên mình lúc bắt trả bài. Em hay mắng anh, đến nỗi, mỗi khi viết cho em, vì nhớ hay vì ước ao được gần em, anh luôn đắn đo, tìm kiếm những từ không ảnh hưởng đến ‘vùng bầu trời cấm bay’ của em.
    Giờ đây, không có em, anh muốn lên án em, nhắc em nhớ rằng, cái quyền làm học sinh cũng phải được thừa nhận, cho dù đứng trước mặt cô giáo. Nói đến điều này, anh lại giận em, và giá mà có em ở đây, anh sẽ sinh sự với em ngay, trừ phi, em không mắng anh nữa, mà cho anh được yêu em, như quyền của một học sinh được thuộc bài và trả bài dõng dạc trước cả lớp học.

    Hihi..yêu và nhớ em yêu của anh thật nhiều.


    KK: Thưa cô giáo yêu của em,
    KK: Sáng hôm nay em đọc tin nhắn của cô, cuối tin nhắn, cô gửi cho em mấy cái hình emotions, khiến cho em cứ dán mắt vào đó, lòng khấp khởi vui, như thể, lần nầy, cô cho phép em được thể hiện những cảm xúc của mình, như mấy cái hình trên.
    KK: Cô à, em nói thế, có phải vì em quá vui suớng mà không kiềm chế được ngôn ngữ, để khi đọc những tin nầy, cô sẽ cau mày, mắng em không?
    KK: Thật ra, dù nói thế nào, em cũng luôn ngờ rằng, cô kích động trái tim em, làm cho em cứ xao xuyến và hp trong lòng, rồi, khi đọc tin em gửi, cô lại ngồi gật gù, khoái trá nhận ra rằng, thằng 'bé' này cũng ngoan và dễ khiến sai. Em đã lường trước việc này, nên mỗi khi viết cho cô, em thận trọng không kém các nhân viên của nhà máy điện hạt nhân Nhật Bản đang khắc phục sự cố, cho nên, nếu có lỗi lầm gì, xin cô hiểu cho em, đó là trường hợp bất khả kháng.
    KK: Bây giờ, em không muốn nhận mình là cậu học sinh ngoan của cô nữa, mà chọn làm người yêu của cô, một gã điên khùng đang tưởng tượng ra cô yêu gã. Em nhắc thế để cô không bất ngờ, khi đọc những lời say mê của một gã đang yêu, tự tin vì tình yêu của mình, mà liều lĩnh gửi đến cô những lời yêu đương phạm thượng.
    KK: Không biết cô có mỉm cười khi đọc những tin nhắn dại dột nầy, rồi bỏ qua, hay đánh dấu vào đó, để ghi những lầm lỗi, dại khờ của em mà cô đã thống kê lâu nay.
    KK: Nếu thế, chắc cuốn sổ cô đang ghi chép tội của em, nay đã đến trang cuối cùng? Và vì vậy, em có một sáng kiến để cô khỏi phải mất công lưu trữ nó, bằng cách, cô ghi tội của em bằng số, rồi cứ thế mà nhân lên, hoặc đánh dấu mũ, cho nhẹ nhàng, đỡ tốn công cô, cô nhé! Vì ngại cô phê bình, nên lúc nảy, em quyết gọi cô bằng em, thì sau đó, em lại không dám làm điều này. Cô thấy không, những lời phê bình của cô luôn có giá trị đối với em, đến nỗi, lúc em tự tin nhất, cũng không dám ngỗ ngược trước mặt cô, để biến một cậu học trò thành gã người yêu của cô, dù cậu ta rất yêu cô.
    KK: Em xin lỗi trước, giờ cô có trị tội em, em cũng liều lĩnh ôm hôn cô, Vì em đang nhớ cô, người yêu của em. Nhớ thật nhiều và da diết nhớ. Hôn em yêu của anh. Hôn, hôn cả bàn tay em chối từ tình yêu của anh, hôn cả ánh mắt giận dỗi mà em có thể dành cho anh trong một ngày nào đó, nếu em giã từ anh.


    Bẵng đi một thời gian rất lâu, KK không nhận được những dòng tin từ NgẠc Đình, và rồi, anh gửi những lời nhắn sau:


    KK: Cho anh nói về những vấn đề không liên quan đến chúng ta, em nhé!
    KK: Em có thấy điều này không, là, đôi khi chúng ta chỉ nhận một vài dòng tin của một ai đó, vậy mà lòng ta cũng cảm thấy hạnh phúc khôn cùng?
    KK: Khi người ta có được những thông tin cho nhau, thì niềm hạnh phúc cũng bắt đầu lớn dậy, dù người nhận tin, hay người gửi tin không hề kiểm soát được vấn đề này, anh nghĩ thế.
    KK: Có một gày nào đó, người ta sẽ trông đợi thông tin của nhau và sự trông đợi này, có lúc, nó mạnh mẽ như áp lực tạo ra từ một thứ thuốc gây nghiện. Ai đã chiêm nghiệm nó, người đó sẽ nhận ra.
    KK: Và, khi con người chịu nhiều áp lực của cuộc sống, mà ở đấy, tình yêu không tham dự, thì lúc bấy giờ, người ta mới nhận ra sự giải thoát của mọi áp lực từ bên ngoài lại là tình yêu, thứ mà họ có từ bên trong.
    KK: Có ai dám nói một chiếc lá rụng đã ảnh hưởng đến toàn bộ đời sống của mình, kể từ cái giấy phút cảm nhận được sự rơi rụng, sống thác của nó? Chẳng ai dám nói điều này, nhưng sự thật, nó đã từng xảy ra, và vì người ta không dám kết luận, bời người ta không ghi nhận. và chỉ vì thế mà thôi.
    KK: Có ai dám nói chỉ một phong thư cũng đủ làm đau đớn cả một đời ngừoi?
    Và hạnh phúc, điều ngược lại, bắt nguồn từ những khởi điểm giản đơn?
    KK: Cho anh nói điều này, em nhé, lòng anh đang cảm nhận được niềm hạnh phúc từ những điều giản đơn như thế, mà đôi khi anh không hề nghĩ đến, không vay mượn, hoặc cầu cạnh từ sự chở che, hay chia sẻ tự bên ngoài.
    KK: Tất cả đang lớn lên, có thể một ngày nào đó, nó trưởng thành, đủ để ta nhận ra nó tồn tại và có thực trong tim ta.
    KK: Anh viết những dòng này vào lúc mà anh ko có trên mạng, và chính vì thế, anh phải xin lỗi em, liệu nó có liên quan gì đến chũng ta không, và dù thế nào, tất cả là nhận xét của anh, người yêu em, rất yêu em.
    KK: Hôn em.
  7. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70
    @Pro1one ui, truyện thật hay và tình cảm =D> đôi khi mạng ảo mà thật, thật mà ảo... nhưng em nghĩ tình cảm của con người thì không thể là ảo được đúng không Pro =D>
  8. pro1one

    pro1one Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    34
    Chuyện mình phịa ra mà, Sóng! Nhưng vì, có một tình yêu như thế, mới phịa chứ...hii..hii...Không có điều gì mà không thể xảy ra, Sóng à...Trên F 319, mình cũng từng ghen đó, cứ đọc mà thấy! Hè...

    Rất cảm ơn Sóng, Sóng đã động viên mình nhiều!
  9. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70

    Ui, tác giả có trí tưởng tượng thật là phong phú, hihi...

    Em nghĩ đôi khi không nên đặt nhiều quá trên mạng, vì mạng về cơ bản vẫn là ảo mà, cứ người thật việc thật thôi Pro àh...

    Khi nào có truyện hay Pro post tiếp Pro nhé, độc giả rất mong được đọc tiếp những truyện ngắn của tác giả Pro1one =D>
  10. songbien.1900

    songbien.1900 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/07/2010
    Đã được thích:
    70
    [​IMG]

    Nơi ấy mặt trời lên [};-

    Em hãy nhìn về phía mặt trời lên
    Dẫu phía ấy bây giờ đang giông bão
    Ngọn sóng trắng trùm lên mũi đảo
    Cây bàng vuông nghiêng ngả trước phong ba...

    Sóng gầm gào cuồn cuộn nỗi nhớ xa

    Nơi anh ở, nơi mặt trời thức dậy
    Em phương xa, hãy nhìn về nơi ấy
    Sau bão giông lại sáng ánh mặt trời...

    Em hãy nhìn về phía biển khơi

    Em sẽ hiểu những vui buồn biển cả
    Em sẽ thấy mình dại khờ, bé nhỏ
    Cơn bão lòng có nghĩa lí chi đâu...

    Biết bây giờ chẳng thể nắm tay nhau

    Chẳng cùng đón một bình minh mong đợi
    Nhưng em ơi, mỗi một ngày luôn mới
    Hãy nhìn về nơi ấy, mặt trời lên...

    [};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-

    (st)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này