Lòng mẹ.

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi baovelephai, 29/09/2013.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
3582 người đang online, trong đó có 200 thành viên. 08:52 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 45943 lượt đọc và 949 bài trả lời
  1. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.934
    [​IMG]
  2. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.934
    [​IMG]
  3. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.934
    [​IMG]
  4. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.934
    Thư gởi mẹ của con.

    1. Thư gửi mẹ của con Sài Gòn những ngày trở gió…Mẹ à, con lạnh…Đã bao lâu rồi con không được sà vào lòng mẹ, mẹ nhỉ! Con không nhớ nữa, dù là con gái nhưng lớn rồi, cái tôi của con đã quá lớn và nó không cho phép con làm điều đó. Nhưng mẹ à, giờ con ước lại được như thế biết bao.Xa nhà, xa gia đình, con chọn cho mình con đường của riêng con, như một con chim non háo thắng con “chạy”vào đời bằng những bước chân thật vội. Để rồi khi vấp ngã, con mới biết được rằng, chẳng nơi đâu ấm áp bằng gia đình mình cả.Mẹ không biết đâu, con đã từng chạy trốn, chạy trốn khỏi gia đình mình với một niềm háo hức rằng con sắp được giải thoát. Con ghét sự tù túng, con ghét bị quản thúc như một đứa con nít, con ghét những trận cãi vã,những mâu thuẫn trong gia đình, và mẹ à, đôi khi con ghét mẹ lắm và cho rằng mẹ sẽ chẳng bao giờ hiểu con đâu. Con đã từng ngồi một mình và khóc, con cho rằng mình là một đứa trẻ bất hạnh, con là người duy nhất trong gia đình mình không biết mặt ba. Hồi học lớp một, con đã thầm ghen tỵ với những đứa trẻ khác, tụi nó có ba, mẹ đưa đón đi học, còn con, mọi người cứ tưởng chị là mẹ con. Ba mất, mẹ thay ba gánh vát hết mọi nỗi nhọc nhằn, chị thay mẹ chăm lo cho con. Con cảm nhận được sự mất mát, thiếu thốn khi những đứa khác khoe với nhau về ba mẹ mình. Và con ước mẹ à, con đã từng ước rằng giá mà mình đã không được sinh ra trong một gia đình như vậy.Giờ ngồi đây, giữa cái đất Sài Gòn bao bộn bề, chật chội này, con thấy mình thật ngốc mẹ à. Nhưng con không hối hận cho những lựa chọn của mình. Có xa nhà, xa quê hương, con mới hiểu được rằng con đã hạnh phúc như thế nào, và may mắn như thế nào khi được là một thành viên trong gia đình mình. Con không có ba, nhưng bù lại con có một người mẹ tuyệt vời và những người chị với con là những người bạn tri âm tri kỉ. Tuy không nói,nhưng con biết mọi người đều rất yêu con và luôn quan tâm đến đứa con út trong gia đình này.Xa nhà, cái cảm giác mà trước kia con vẫn mong hàng giờ, hàng tháng, hàng năm. Vậy mà bây giờ ở đây, con lại thấy chung quanh mình trống trải quá. Những bữa cơm mẹ nấu được thay bằng những phần ăn được mua một cách vội vã ở mấy quán ăn gần trường. Những muỗng cơm khô khốc làm nước mắt con ứa đầy. Nồi cá kho,tô canh nóng hổi mà mẹ hì hụi dưới bếp nấu cho con và chị tuy không cao sang như những món ăn vẫn được bày bán ở đây nhưng nó thấm vào cả những tình yêu thương mà mẹ dành cho con. Những tình yêu thương không được đo đếm bằng tiền bạc mà bằng mồ hôi, bằng những giọt nước mắt, những vết thâm quầng trên mắt mẹ. Con cứ mải với những đam mê của mình để rồi không nhận ra mẹ đang già đi từng ngày, từng ngày.Xa nhà, nhiều lúc con muốn chạy một mạch ra bến xe, bắt chuyến xe đò sớm nhất để có thể về với mẹ, với chị.Nhiều lúc con ước giá mà nhà mình gần hơn, con sẽ không phải ở trọ trên thành phố mà chiều nào cũng được chạy xe về với nhà mình. Con sẽ lại vòng vèo qua những con hẻm nhỏ của quê, nghe người ta hát đôi ba câu cải lương khi chiều dần sắp tắt. Ở quê đâu có những sân khấu, những tụ điểm ca nhạc xập xình như ở thành phố. Mọi người chỉ cất tiếng hát từ cái mộc mạc, chân chất mà nồng đượm. Con sẽ lại nghe tiếng cái đài phát thanh cũ rọt rẹt từng tiếng một, thấy mẹ đang lụi cụi dưới bếp dọn ra mâm cơm. Trên đó có ba cái chén dành cho ba mẹ con mình. Rồi khói sẽ bốc lên quyện vào cái bình yên của một buổi chiều quê. Nhưng con không làm được những điều đó, mẹ à. Nhà mình xa quá. Mỗi khi con đứng ở phòng trọ, nhìn thấy mấy chuyến xe đò cứ ra vào tấp nập, con lại tự hỏi lòng: giờ này, mẹ có khỏe không?…Và Mẹ à, con nhớ…

    [​IMG]

    2. Mẹ không biết đâu, dù nói là không có gì, nhưng con nhớ nhà lắm mẹ à. Con nhớ quê mình, nhớ mẹ, nhớ chị,nhớ hai đứa cháu thơ vẫn hai vòi Dì Út mua kẹo cho ăn.“Nhớ những hàng cây xì xào trong gió, cánh đồng xanh trĩu nặng những cánh diều.Nhớ tiếng rao những trưa hè oi ả, chở con thuyền xuôi dòng nước êm trôi.Nhớ những đêm trăng treo đầu xóm, con hay ngồi chóng cầm đếm những ngôi sao.”Cuộc sống quê mình chẳng xô bồ chật chội, dân quê mình vẫn chất phác thật thà nên con yêu con quý cái chấtchân quê mộc mạc đó, dù đi đâu con vẫn yêu quê mình, dù nghèo nhưng yên bình và ấm áp tình yêu thương.Có những con đường đơn giản chỉ để đi qua, nhưng có những con đường vẫn luôn cuốn theo chân ta trên mỗibước đường đời. Con đã đọc ở đâu đó những câu từ như vậy và con bỗng nhớ quê mình, nhớ những conđường in dấu chân của tuổi thơ con. Nơi mà ở đó, con đã vẽ nên những bức phác thảo đầu tiên cho ước mơcủa mình. Mẹ à, con đã lấy đó là động lực cho con. Nếu đời người là một vòng tuần hoàn khép khín thì con tin làmẹ sẽ đồng ý với con rằng điểm cuối cùng của cuộc đời, con sẽ đặt nó ở quê hương.Có thể rằng, cuộc sống bây giờ đã khác xưa nhiều, con không còn là một đứa trẻ lúc nào cũng nằm yên trong vỏ bọc của chính mình, nhưng mẹ à, con vẫn cần lắm một quê hương. Mẹ vẫn hay sợ con xa nhà, “mất gốc”.Nhưng mẹ ơi, mẹ hãy vững tin rằng con gái mẹ dù đi đến đâu vẫn luôn nhớ rằng nó là con của mẹ, là đứa con của quê mình.Nhưng mẹ ơi, con cũng sợ…Con sợ lắm, một ngày trở về, rồi sẽ chẳng còn vòng tay mẹ ôm lấy con, chẳng còn những con đường mà con đã gieo những hạt mầm đầu tiên của hy vọng. Con sợ sự mất mát. Nỗi sợ ấy cứ vây lấy con những lúc đêm về.[​IMG] Con không phải là một đứa nhu nhược, con biết rồi con sẽ vẫn phải tiếp tục con đường riêng của đời mình, nhưng nếu điều đó xảy ra với con, con không biết rồi mình sẽ như thế nào. Có thể, con là một đứa mạnh mẽ hay mạnh mẽ theo cách mà con đã cố chứng tỏ là mình như thế, con không sợ sự thay đổi. Cũng như con không phải là một đứa kém cỏi để có thể từ bỏ mọi thứ và gục ngã. Nỗi sợ ấy giờ chỉ làm con quyết tâm hơn và có lòng tin hơn vào những gì mà con đang làm. Con biết những cố gắng và nỗ lực của bản thân ở hiện tại không phải chỉ cho riêng mình mà còn cho tất cả mọi người, những người đã và đang kì vọng ở con. Và mẹ biết không, lúc con đang viết những dòng chữ này là con đang khóc đấy mẹ ạ. Đằng sau những bận rộn và áp lực học hành, con thấy nó chẳng ăn thua gì với những gì mẹ và chị đã hy sinh cho con. Con thấy mình thật nhỏ bé trước tất cả, nên con dặn lòng phải cố gắng, phải vượt qua tất cả. Con đường con phải đi còn dài, con biết, nên con sẽ không dễ dàng để mọi thứ tuột khỏi tay con. Mẹ hãy tin con.[​IMG]
    Last edited: 13/11/2013
  5. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    [​IMG]
  6. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    [​IMG]


  7. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Chúc mừng các Bà,Mẹ,chị ,em ... gái! Chúc mừng những người phụ nữ rất xinh đẹp, rất đảm đang và vô cùng tuyệt vời… Đặc biệt rất thương chồng, thương con ...và luôn chăm lo hết mình đến gia đình nhỏ bé của mình ,những con người rất đảm đang và nhân hậu,Cám ơn 1 nửa của đất nước VN thân yêu này[r32)][r32)][r32)]

    [​IMG]
  8. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Tuyển tập thơ vui tặng phái đẹp trong ngày phụ nữ việt nam 20/10:

    Phụ nữ Việt Nam
    Trung hậu, đảm đang
    Kiên cường, bất khuất
    Chơi gì cũng phất
    Từ chứng tới vàng
    Nhiều chị chơi ngang
    Găm thêm tý đất
    Chiều về tươm tất
    Cơm nước chồng con
    Sáng sau cười giòn
    Đêm qua có thưởng!

    ----------------------------------

    Trẻ trung như heo sữa,
    Bốc lửa như heo hơi,
    Chịu chơi như heo nái,
    Hăng hái như heo con,
    Sắc son như heo đất,
    Đủ chất như...heo thịt
    Chúc các chị em:
    Vui như chim sẻ,
    Khoẻ như đại bàng,
    Giàu sang như chim phượng,
    Làm lụng như chim sâu,
    Sống lâu như chim đà điểu.
    Chúc các bạn nữ:
    Hay ăn chóng béo,
    Tiền nhiều như kẹo,
    Tình chặt như keo,
    Dẻo dai như mèo,
    Mịn màng trắng trẻo,
    Sức khỏe như Heo

    -----------------------------------------

    Dù thất bại hay thành công,
    Dù lông bông hay đang làm việc
    Dù thất nghiệp hay đang tìm việc
    Đang ăn tiệc hay ở nhà,
    Dù già hay trẻ,
    Dù đang sắp đẻ hay chưa có chồng,
    Dù là rồng hay là tôm,
    Đang bia ôm hay trà đá,
    Hút thuốc...... lá hay là không
    Dù có công hay có tội,
    Dù bơi lội hay karate,
    Dù đi xe hay đi bộ...
    20/10 vui vẻ hạnh phúc!

    ---------------------------------------
    Nếu một ngày trái đất toàn Adam
    Thì cuộc sống cũng trở nên vô nghĩa.
    Thế mới biết tạo hóa khéo sinh đời
    Chia sự sống làm hai nửa chơi vơi.
    Nếu nhân loại có mồng tám tháng ba
    Ngày tất cả Eva là số một.
    Thì nước ta cũng một ngày hơn thế
    Hoa bán chạy hơn cả hoa ngày tết
    Váy đắt hàng dù “made in” ở đâu.
    Ôi thương nhiều hỡi đấng mày râu
    Dù đi đâu cũng phải về với vợ.
    Dù mắc nợ cũng phải có hoa
    Dù ở xa không được quên lời chúc.
    Đường đông đúc cũng phải cố bon chen
    Về đúng hẹn cấm la cà mon men.
    Một lời khen xóa tan hết buồn phiền
    Không liên miên cũng một câu trọn vẹn
    “Em mãi đẹp” choán hết cả cơn mơ.
    Có một ngày anh cứ mãi ngẩn ngơ
    Một bó hoa, một bài thơ tặng vợ.


    [};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-
  9. baovelephai

    baovelephai Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/11/2011
    Đã được thích:
    8.934
    MẸ, CON VÀ MÙA LŨ

    Sáng nay, bầu trời âm u xám xịt với những đợt gió quần vũ như khiến ông trời muốn đổ sụp vì những cơn mưa xối xả không ngừng.

    Thẫn thờ nhìn trời đất với nét mặt đầy lo âu, mẹ liên tục chặc lưỡi thở dài với giọng thật buồn: "Trời sắp hành cơn lũ lớn!"

    Với kinh nghiệm của người từng sống bao năm trên mảnh đất luôn xảy ra những cơn lũ thảm khốc, mẹ nhìn sắc trời, sắ
    c nước, tiên đoán được những gì sắp xảy đến.

    Lũ trẻ vẫn hồn nhiên vô tư nô đùa nhìn con nước chảy trên dòng sông trước ngõ.

    ***

    Nước theo cơn mưa đổ, đang lên dần, lên dần... mẹ hối hả gọi tôi mang tơi, xăn cao quần, lội ra mảnh vườn nhà, cố nhặt nhạnh thật nhanh những hoa màu trong vườn vì đêm nay lũ về, tất cả sẽ bị cuốn đi.

    Dưới mưa, mặt mẹ ướt đầm, dáng gầy đang ra sức vật lộn với cây ba lùn có buồng chuối non đã ngả nghiêng vì mưa gió. Mẹ kéo lê cả buồng chuối vào nhà. Tôi nhặt mấy mớ rau lang, bông ngót, rau dền... nơi những luống rau sắp bị dòng nước bạc ngập tràn; nhổ nhanh mấy bụi sắn củ còn non; hái nhanh mấy trái khế chua trên cành cây đã tả tơi vì gió... những thức không mong đợi ấy, là miếng ăn trong những ngày sắp tới nếu cơn lũ đổ về cầm chân không thể ra chợ mua sắm như mọi ngày.

    Cơn mưa vẫn xối xả. Con nước đục ngầu đang mấp mé ngoài bờ sông. Tiếng loa đài thúc dục phòng chống bão lụt vang lên ra rả... Mẹ lặng lẽ ngồi nấu những món ăn.

    [​IMG]

    Tôi lẩn quẩn bên mẹ để phụ giúp. Cắt thân chuối sứ nơi cuối vườn vừa gãy đổ, mẹ làm món dưa chuối của quê nghèo. Chỉ hai ngày ủ muối, sẽ có món dưa chuối, thêm một chén nước ruốc kho, dậy hương chanh và tỏi ớt, đủ cho ta cầm hơi qua những ngày lũ đến...

    Mẹ lột vỏ củ sắn ngâm vào thau nước. Phần để luộc, phần để kho. Những củ sắn non chưa đến vụ bị cơn lũ tràn về ngập úng nên phải nhổ nhanh kẻo thối.

    Bụng đói phải nấu cái gì nhanh mới được!

    Mẹ nấu tạm món sắn luộc chấm muối ớt. Trong cơn lành lạnh của buổi trời mới lập đông, cái tất bật chạy lũ đang đổ về miền đất thấp trũng... những miếng sắn chín mềm thơm thơm được chấm với muối ớt giã mịn, đủ tiếp sức ta qua cơn đói lòng khi cơn lũ đã tràn ngập vườn.

    Nước đã lên, nước đang tiếp tục dâng lên!

    Vừa lội trong lũ, vừa ăn củ sắn luộc chấm muối ớt bùi bùi cay cay! Ngoài trời mưa vẫn xối xả. Lũ vẫn sẽ còn lên cao. Món sắn kho với chút mỡ và ruốc của quê mình cũng là món ăn ngon khi đã đói run vì lội nước. Múc ra tô, trên nền sắn trắng, điểm mấy giọt ớt màu đỏ, mấy cọng hành ngò xanh... vừa ăn vừa thổi, vừa cảm nhận cái bùi bùi, thơm thơm, mằn mặn... thật là một miếng khi đói bằng gói khi no.

    Lột vỏ phần vỏ cứng bên ngoài, lấy lớp vỏ sắn màu hồng, mẹ xếp chồng nhau rồi cắt từng sợi nhỏ, ngâm trong nước muối để khi ăn khỏi phải bị say. Những vỏ sắn vốn dĩ chỉ tận dụng làm thức ăn cho lũ heo nuôi trong chuồng, nay lại được mẹ chế biến thành món dưa chua. Nước hâm ấm ấm, vị muối mằn mặn, thêm lượng nước cháo hồ... Mẹ cho vỏ sắn vào hũ sành, cài chặt miệng, đổ nước ngập đầy. Một hai ngày sau, dưa chuyển hương thơm, vị chua... cái hương vị vừa dân dã vừa lạ lùng ấy cũng đã từng cho tôi được thưởng thức trong những mùa lũ đến.

    Con nước đang cuồn cuộn tràn bờ sông. Bác Tư đi đánh mẻ cá về ngang qua cổng, gọi cho một mớ để kho khô. Tôi chạy ra nhận mớ cá từ lòng hảo tâm của người hàng xóm. Mớ cá mùa lũ quen thân gồm đông đủ họ nhà Tràu, Giếc, Trê, Cấn, Mại... bé tẻo teo.

    Những ai đã từng ở Huế trong mùa lũ, từng được ăn món cá mùa lũ kho khô khi chân đang phải ngâm lạnh giá trong nước lũ mới thấy hết cái hương vị nhớ đời của nó.

    Người Huế có cái thú đi đánh rớ cá nước lũ. Một người đánh cá, hàng chục người đứng xem. Khi mớ cá vừa cất lên, người ta có thể cho nhau hoặc bán kiếm chút tiền mọn.

    Những mớ cá bé tẻo teo này không hẳn là miếng ngon, nhưng nếu khéo chế biến, chúng sẽ thành những dĩa cá vàng nâu, bóng mượt. Khi đói lòng ta nhìn chỉ muốn ăn ngay.

    Mẹ vội vã kho trách cá để cả nhà ăn dần.

    Những quả ớt kim nho nhỏ màu đỏ, được mẹ bỏ vào kho cùng. Ớt cay sẽ xua đi cái tanh của những con cá chép.

    Bữa cơm chiều, mẹ lại nấu cho cả nhà món chuối ba lùn kho ruốc. Nồi chuối kho dậy hương thơm, khi lũ đã vào tận mé sân nhà

    Chuối kho nóng hôi hổi được múc ra bát, thêm hành lá, rau răm, ngò... hương thơm của các loại rau gia vị, phả vào cái mũi của lũ trẻ háu ăn.

    Buổi tối, nước lũ đã vào nhà. Tôi phụ giúp Mẹ kê ghế nâng bốn chân giường. Các em tôi leo lên ngồi trên đó với một mớ ngổn ngang áo quần sách vở. Chúng ngồi xếp thuyền giấy thả xuống bập bềnh trên nước với những nụ cười sung sướng của con trẻ.

    Mắt mẹ tối sầm lại khi con nước vẫn đang lạnh lùng dâng... Mẹ sai tôi nấu nhanh một nồi cơm lớn, băm bó sả vừa nhổ trong vườn, xào với ruốc thành món muối sả đơn giản của kẻ nghèo. Tôi chưa hiểu sao phải nấu cơm khi đêm đã buông? nhưng mẹ bảo cứ làm theo. Nước lùa nhanh vào nhà xuyên qua ống chân. Khi nồi cơm vừa chín thì bếp lò bị nước đẩy trôi bập bềnh. Ôi thôi! cái ghế nhựa, cái thau, cái xô, đôi dép, đôi giầy... cả hũ dưa sáng nay vừa muối đang trôi mất rồi!

    Mẹ nhanh tay lấy cây rựa gác lên cao; Quơ vội mấy thức có thể ăn được: nồi cơm, nồi cá kho, hũ muối sả, mấy gói mỳ ăn liền, bịch nước uống... lên giường.

    Chiếc giường giờ như một chiếc tàu chở cả nhà tôi cùng mấy thứ còn lại trong cái gia sản nghèo nàn này.

    Lội trong nước, tôi cố đưa lên cao những gì còn lại... Khi nước lên cao ngang bụng hai mẹ con không còn đủ sức. Cơn lạnh đột ngột toát ra từ tận xương tủy. Mẹ kéo tôi lên chiếc giường. Mấy đứa em đã ôm nhau ngủ lăn lóc như mấy củ khoai của quê nghèo. Mẹ ôm lũ con vào lòng. Trong bóng tối, tôi cảm nhận hơi ấm của mẹ đang ấp ủ cho cả lũ chúng tôi. Tôi nhắm mắt tận hưởng cái cảm giác êm đềm ấy, cố ru mình ngủ lấy lại sức cho một ngày sắp đến.

    Nhưng đêm đã không tĩnh lặng. Con nước vẫn đang tiếp tục dâng cao hơn. Khi biển nước mênh mông đã sắp nhấn chìm xóm nhỏ của chúng tôi, tôi đã nghe muôn âm thanh kêu gọi nhau từ nhà này vọng sang nhà khác. Tôi sợ hãi đến muốn oà khóc. Nhưng tôi cố gượng. Tôi không khóc. Vì tôi là chỗ dựa duy nhất của mẹ trong đời này, trong chính khoảnh khắc này. Giờ đây nếu tôi tỏ sự yếu hèn, thử hỏi mẹ biết trông cậy vào ai?

    Tôi nghe có tiếng ai đó kêu vang tên mẹ con tôi:
    "Mạ con mụ Bê có còn đó không?

    Có chi để ăn không?"

    Mẹ chồm người lên, nhanh như sóc, đu người lên đòn tay, dùng cây rựa, phá vỡ một khoảng trống trên mái nhà. Mẹ nhoài ra trong cái khoảng bóng tối mênh mông ấy kêu gào lên đáp lại:

    "Mạ con tui còn đây!"

    Tôi bất chợt tủi thân khóc òa.

    Tiếng khóc của tôi đánh thức lũ em dậy. Giờ chúng mới thấu hiểu được nỗi kinh hoàng của lũ khi thấy bốn bề nước mênh mông, cất tiếng khóc phụ họa, tạo nên một bản hòa tấu thê lương.

    Mẹ cũng khóc.

    Mẹ đưa tay áo lau khô nước mắt leo lên cái tra trên tận sát mái nhà, lần lượt đưa mấy đứa em tôi lên nằm trên ấy. Nồi cơm, trách cá cũng được chuyển lên cùng.

    Mẹ bảo: "Đi đâu thì miếng ăn phải theo đó."

    Khi mà ngọn lửa kỳ diệu của bếp không thể bập bùng trong lũ, thì ra mẹ đã lo xa, sai tôi nấu nồi cơm to là thế!

    Có tiếng chèo khua từ chiếc ghe nhỏ đang áp sát mái nhà. Người láng giềng tốt bụng hôm qua cho tôi mớ cá, nay lại bơi ghe đi tiếp cứu những gia đình neo đơn trong xóm nhỏ...

    Tôi ngồi bó gối trong bóng đêm. Bên ngoài là biển nước mênh mông. Tiếng mưa xối xả. Đó đây lại vẳng lên tiếng kêu gọi nhau đan xen trong tiếng mưa xối xả. Khi tiếng gọi không còn đủ sức vọng, người ta lại khua soong nồi để tạo tiếng vang xa hơn. Vang xa hơn để hỏi nhau ai còn, ai mất, vang xa hơn như những lời kêu cứu...

    Đêm trôi thật chậm... thật chậm... Lũ em lại tỉnh giấc, bốc cơm nguội ăn với cá kho, muối sả...

    Lũ sẽ còn về mãi trên đất Huế quê tôi. Người Huế sẽ mãi lưu truyền những kinh nghiệm để sống chung với lũ, gìn giữ những tấm lòng khi tắt lửa tối đèn, mênh mang trong lũ.
    Last edited: 13/11/2013
  10. khanhbd

    khanhbd Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    8.503
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 [FONT=&quot]Ừ thì lòng mình cũng có lúc xuyến xao[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Như mặt hồ tưởng bình yên mà lao đao vì một hòn sỏi nhỏ[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Như cánh diều tưởng chừng no gió[/FONT]
    [FONT=&quot]Bỗng một ngày hẫng lối bầu trời[/FONT]
    [FONT=&quot]Như con sóng tưởng muôn đời của biển[/FONT]
    [FONT=&quot]Mà khát khao hoài những chốn xa xôi.[/FONT]
    [FONT=&quot]Ừ thì mình từng hứa sẽ chỉ của nhau thôi[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Vậy mà một ngày trái tim anh lạc nhịp vì người con gái khác[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Anh là đồ tồi? Hay là người độc ác?[/FONT]
    [FONT=&quot]Hay là người hão huyền chỉ biết hứa cho vui?[/FONT]
    [FONT=&quot]Là ngọn gió cả cuộc đời phiêu ngoạn[/FONT]
    [FONT=&quot]Và chỉ cháy hết mình cho những cuộc chơi?[/FONT]
    [FONT=&quot]Có thể điều anh kiếm tìm sẽ thấy ở muôn nơi[/FONT]
    [FONT=&quot]Nhưng anh nghĩ, ai cũng từng mềm yếu[/FONT]
    [FONT=&quot]Vẫn làm những điều chỉ con tim mới hiểu[/FONT]
    [FONT=&quot]Như là nhớ nhung một ai khác, ngoài em[/FONT]
    [FONT=&quot]Vẫn gọi tên người ta trong những tối say mềm[/FONT]
    [FONT=&quot]Vẫn thỉnh thoảng buồn khi nghĩ về cô ấy.[/FONT]
    [FONT=&quot]Ừ, có thể mọi điều chẳng như chúng mình cùng thấy[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Mọi thương yêu đã phai nhạt đi nhiều[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Vẫn đi cùng nhau trên nẻo đường yêu[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Nhưng đôi chân đã mỏi dần và ánh mắt thì xa lạ[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Vẫn nghĩ về nhau, về hạnh phúc, về tương lai, và về tất cả[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Nhưng cũng ngờ ngợ nghĩ về khoảnh khắc sẽ buông tay.[/FONT][FONT=&quot][/FONT]
    [FONT=&quot]Cơn nắng giữa mùa như một cơn say[/FONT]
    [FONT=&quot]Anh chợt hiểu sẽ qua ngay[/FONT]
    [FONT=&quot]Như cơn mưa rào, ạt ào rồi cũng tạnh[/FONT]
    [FONT=&quot]Nhưng sau cơn mưa là lúc mình buồn và thấy mình cô quạnh[/FONT]
    [FONT=&quot]Thứ cảm xúc hỗn tạp này liệu có qua mau?[/FONT]
    [FONT=&quot](Và em yêu ạ, rất nhiều lần anh tự hỏi[/FONT]
    [FONT=&quot]Liệu mình còn là nắng ở trong nhau?…~X[/FONT]

    /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này