Nghĩ ngợi cuối tuần: Đạo Phật trong chúng Ta.

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Trovecatbui, 03/04/2010.

2075 người đang online, trong đó có 53 thành viên. 02:41 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 3 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 3)
Chủ đề này đã có 56042 lượt đọc và 536 bài trả lời
  1. Trovecatbui

    Trovecatbui Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/12/2009
    Đã được thích:
    1
    Cá nhân Em mong muốn thực hiện được 1 phần trên nhưng hơi khó. =((
  2. Dap_xich_lo

    Dap_xich_lo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2010
    Đã được thích:
    0
    =D>........@};-
  3. minhhavt

    minhhavt Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/08/2009
    Đã được thích:
    0
    Bốn yếu tố của tình yêu: Từ - bi - hỉ - xả

    Phật dạy về tình yêu rất sâu sắc. Tình yêu phải hội tụ đủ bốn yếu tố: từ, bi, hỉ, xả.
    “Từ” là khả năng hiến tặng hạnh phúc cho người mình yêu. Yêu thương không phải là vấn đề hưởng thụ, yêu thương là hiến tặng. Tình thương mà không đem đến hạnh phúc cho người yêu không phải là tình thương đích thực. Yêu mà làm khổ nhau không phải tình yêu. Có những người yêu nhau, ngày nào cũng khổ, đó là tình yêu hệ luỵ, chỉ mang tới sự khổ đau. Yêu thương ai đó thực sự, nghĩa là làm cho người ta hạnh phúc, mỗi ngày.
    “Bi” là khả năng người ta lấy cái khổ ra khỏi mình. Mình đã khổ, người ta làm cho thêm khổ, đó không thể là tình yêu đích thực. Còn gì cho nhau nếu chỉ có khổ đau tuyệt vọng. Người yêu mình phải là người biết sẻ chia, biết xoa dịu, làm vơi bớt nỗi khổ của mình trong cuộc đời.
    Như vậy, “từ bi” theo Phật dạy là khả năng đem lại hạnh phúc cho nhau. Yêu thương ai là phải làm cho người ta bớt khổ. Nếu không, chỉ là đam mê, say đắm nhất thời, không phải là tình yêu thương đích thực. “Từ bi” trong tình yêu không phải tự dưng mà có. Phải học, phải “tu tập”. Cần nhiều thời gian, để quan sát, để lắng nghe, để thấu hiểu những nỗi khổ niềm đau của người yêu, để giúp người ta vượt qua, tháo gỡ, bớt khổ đau, thêm hạnh phúc.
    “Hỉ” là niềm vui, tình yêu chân thật phải làm cho cả hai đều vui. Dấu ấn của tình yêu đích thực là niềm vui. Càng yêu, càng vui, niềm vui lớn, cả gia đình cùng hạnh phúc. Cuộc nhân duyên như thế là thành công.
    “Xả” là không phân biệt, kì thị trong tình yêu. Mình yêu ai, hạnh phúc của người ta là của mình, khó khăn của người ta là của mình, khổ đau của người ta là của mình. Không thể nói đây là vấn đề của em/ anh, em/ anh ráng chịu. Khi yêu, hai người không phải là hai thực thể riêng biệt nữa, hạnh phúc khổ đau không còn là vấn đề cá nhân. Tất cả những gì mình phải làm coi đó là vấn đề của hai người, chuyển hoá nỗi khổ đau, làm lớn thêm hạnh phúc.
    bạn nghĩ về tình yêu của mình đi, có “từ bi hỉ xả không”? Bạn hãy can đảm tự hỏi mình rằng “Người yêu ta có hiểu niềm vui nỗi khổ của ta không? Có quan tâm đến an vui hàng ngày của ta không? Người ấy có nâng đỡ ta trên con đường sự nghiệp không?...” Và tự hỏi lại mình, liệu bạn có đang thành thực với tình yêu của mình?! Liệu tình yêu của bạn đã đủ “từ bi hỉ xả”?! @};-
  4. chimenmuadong

    chimenmuadong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2009
    Đã được thích:
    0
    Cái mà bác gọi là tình yêu thực sự là mong muốn người kia được sung sướng hạnh phúc....cái ấy theo thiển nghĩ của tôi cũng chỉ là si thôi, nó không vị kỷ, nên nó không tham...nhưng vẫn là si..

    Tình yêu tuyệt đối trong đạo phật...theo tôi là không có...nếu chủ đề là tình yêu dưới ánh sang của đạo Phật thì có chuyện mà nói thôi...

    hôm con tôi xem đoạn băng bài hát cho trẻ nhỏ...có đoạn một cô bé chạy theo con **** để bắt...con **** lại bay đi...rồi đậu lại chỗ xa hơn...cô bé lại chạy đến đẻ bắt...con **** lại bay đi..cứ thế cô bé bắt đầu cáu...và trách con ****...tại sao cứ bay đi...tại sao không chịu chơi với cô bé....

    giá mà cô bé biết rằng con **** để cô bé bắt..thì cuộc chơi cũng kết thúc...
    cái này cũng chẳng khác gì các bác chạy theo Mr. market....
  5. chimenmuadong

    chimenmuadong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2009
    Đã được thích:
    0
    oh....cái con butterfly bị filter hết ...sorry các bác..
  6. chimenmuadong

    chimenmuadong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/12/2009
    Đã được thích:
    0
    hôm con tôi xem đoạn băng bài hát cho trẻ nhỏ...có đoạn một cô bé chạy theo con butterfly để bắt...con butterfly lại bay đi...rồi đậu lại chỗ xa hơn...cô bé lại chạy đến đẻ bắt...con butterfly lại bay đi..cứ thế cô bé bắt đầu cáu...và trách con butterfly ...tại sao cứ bay đi...tại sao không chịu chơi với cô bé....

    giá mà cô bé biết rằng con
    butterfly để cô bé bắt..thì cuộc chơi cũng kết thúc...
  7. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Giá trị đồng tiền – Phan Minh Đức - Báo giác ngộ 488


    Chưa bao giờ đồng tiền có sức mạnh đáng sợ như hiện nay!

    Con người tạo ra tiền bạc dùng để thay thế giá trị hàng hóa, làm phương tiện trao đổi thay vì trao đổi hàng hóa với nhau như thuở trước khi đồng tiền chưa xuất hiện. Nhưng khi đồng tiền trở nên hữu ích vì tiện lợi thì tiền bạc trở lại tác động chi phối mãnh liệt đời sống của con người. Xã hội càng phát triển, đời sống vật chất càng cao thì đồng tiền càng có vị thế. Hầu như mọi thứ trong đời sống vật chất đều có thể đánh đổi bằng tiền, thậm chí tiền có thể mua cả một số giá trị tinh thần nếu như người ta “bán rẻ” nó, chẳng hạn như quyền lực, danh tiếng, sự trọng vọng của xã hội… Chính vì thế mà con người đã ví von đề cao đồng tiền đến mức gần như sùng kính: “Tiền là Tiên, là Phật”, đồng tiền có quyền năng rất lớn. Giá trịn của đồng tiền đối với đời sống con người được xem như gắn liền với nhau: “Đồng tiền liền khúc ruột”, “Tiền là xương máu”, “Đồng tiền là mạch sống”…

    [​IMG]

    Xã hội hiện đại là xã hội mà mọi người cần phải có tiền để giải quyết các nhu cầu của đời sống, vì thế việc tạo ra tiền và sử dụng tiền gần như là vấn đề thiết yếu. Nhà cửa, trang phục, thực phẩm, phương tiện đi lại, phương tiện giải trí, thông tin truyền thông, mọi tiện nghi của đời sống… đều được trao đổi bằng tiền. Nếu không có tiền dường như chúng ta không có gì cả. Đồng tiền đã tạo nên áp lực rất lớn đối với con người và nó trở thành tâm điểm buộc con người phải xoay quanh nó. Người ta xem tiền bạc như nhu yếu của sự sinh tồn, vì thế nó cũng là nguyên nhân dẫn đến trộm cướp, chiếm đoạt, những hành vi bất chính, phi đạo đức, phi nhân bản…

    Trong một xã hội nếu như giá trị đồng tiền chi phối tất cả thì những giá trị khác của cuộc sống dễ dàng bị bỏ quên, bởi lúc này người ta mù quáng vì tiền. Bản thân đồng tiền không có tội, chỉ vì sức ảnh hưởng của nó quá lớn đến độ che khuất cả tầm nhìn của chúng ta. Nếu bị mù quáng vì sức mạnh của đồng tiền thì chúng ta không còn biết đến những gì đáng quý và quan trọng hơn, thậm chí chúng ta có thể rơi vào sai lầm, tội lỗi.

    Người ta thương nói đùa mà thật về tiền bạc như sau: “Tiền là tiên là Phật, là sức bật của tuổi trẻ, là sức khỏe tuổi già, là cái đà danh vọng, là cái lọng che thân, là cán cân công lý…”. Điều này phản ảnh phần nào thực trạng xã hội khi đồng tiền có sức mạnh chi phối mọi lãnh vực đời sống. Đồng tiền có thể mang lại niềm vui, hạnh phúc cho con người, vì tiền có thể tạo ra nhà cửa, xe cộ, thức ăn thức uống, các thú vui tiêu khiển. Tiền có thể đáp ứng các nhu cầu, tham muốn hưởng thụ… Với ý nghĩa tiêu cực, đồng tiền có thể giúp người ta có sự nghiệp danh vọng, giúp thăng quan tiến chức. Đồng tiền có thể bưng bít, che giấu sự thật, đảo lộn thị phi, làm ô dù che chở cho người ta nhúng tay vào tội lỗi, đồng tiền ở đâu thì cán cân công lý nghiêng về bên đó. Chính vì đồng tiền có sức mạnh và quyền năng như thế mà người ta không ngại bỏ thời gian, công sức, bất chấp thủ đoạn, thậm chí bán rẻ lương tâm, đạo đức để đeo đuổi mục đích kiếm tiền. Tiền bạc mang lại niềm vui và hạnh phúc cho con người, nhưng cũng chính nó cướp đi niềm vui và hạnh phúc của con người, vì chạy theo đồng tiền mà người ta quên đi những giá trị sống khác, thậm chí đánh mất bản thân, vì đồng tiền mà người ta sẵn sàng gieo đau khổ cho nhau và làm cho xã hội bất an, điên đảo.

    Tuy nhiên, tiền không phải là tất cả, suy xét kỹ, có nhiều thứ không thể mua hay đánh đổi bằng tiền. Và một xã hội muốn phát triển phải toàn diện chứ không phải chỉ phát triển về kinh tế. Trong đời sống, đồng tiền có thể mua thực phẩm, thuốc men, nhưng không mua được sức khỏe và sinh mạng. Đồng tiền có thể mua được các thú vui hưởng thụ, các trò tiêu khiển giải trí nhưng không mua được an vui. Tiền bạc có thể tạo ra nhà cửa chứ không xây dựng được tổ ấm gia đình. Đồng tiền có thể mang lại giàu sang chứ không mang lại hạnh phúc. Có tiền dễ dàng có được chồng sang vợ đẹp nhưng không hẳn có được tình yêu. Có tiền sẽ có được nhiều tiện nghi nhưng chưa hẳn có được sự thảnh thơi thoải mái. Đồng tiền có thể tạo nên danh vọng, sự nghiệp, quyền lực nhưng không lâu bền. Đồng tiền có thể giúp người ta trốn tránh tội lỗi, thoát khỏi lưới ngục tù nhưng không thể thoát khỏi sự dày vò đài ải của lương tâm…

    Việc tạo ra tiền và sử dụng tiền đều có hai mặt tích cực và tiêu cực. Tạo ra tiền bằng công sức của chính mình, bằng cách thức, phương tiện chân chính, đó là tích cực. Sử dụng đồng tiền vào mục đích tốt làm lợi ích bản thân, gia đình và xã hội, xây dựng gia đình và xã hội phát triển vững mạnh, phồn vinh, đó là tích cực. Ngược lại, bất chấp hậu quả, dùng mọi thủ đoạn bất chính, phi pháp làm tổn hại nhân phẩm đạo đức bản thân, vi phạm lợi ích, hạnh phúc an vui của người khác để tạo ra tiền cho mình, đó là tiêu cực. Việc sử dụng đồng tiền vào mục đích sai trái, gây ra tội lỗi là việc làm tiêu cực có hại cho bản thân và xã hội. Trong xã hội hiện nay, việc làm ra tiền và sử dụng tiền một cách hợp lý, tích cực là một thử thách rất lớn đối với mọi người.

    Khủng hoảng tài chính thế giới, nền kinh tế toàn cầu suy thoái là một cú sốc “chết người” đối với các nhà tài chính, các thế lực đồng tiền, biến cố lịch sử này đã làm chao đảo xã hội tiêu thụ thực dụng, đây chính là lúc mọi người cần thẩm định lại những giá trị sống để không ngã quy trước cơn khủng hoảng. Vì thế, người Phật tử phải bình tâm quán niệm để rủ bỏ những ý niệm bám víu, lệ thuộc hoàn toàn vào tiền bạc, tìm về với những giá trị sống khác mà tử lâu ta lãng quên mới có thể thoát khỏi sự nhấn chìm của vòng xoáy tiền tệ, vượt qua được những khổ não, bất an do cuộc khủng hoảng gây ra.
  8. soichuong

    soichuong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/12/2009
    Đã được thích:
    6
    Tặng Chủ Thớt 1 bài Thơ.

    Cá Bơi Thì Ham Ăn.
    Người Câu Thì Ham Dụ.
    Ai Ai Đều Trách Cá.
    Tôi lại Trách Người Câu.
  9. pasteur135a

    pasteur135a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2010
    Đã được thích:
    0
    Đúng là tất cả từ chữ tham mà ra. Nhà phật hay dùng nhóm 3 nhỉ:

    Tham, Sân, Si
    Phật Pháp Tăng (Tam bảo)
    Chân, Thiện, Mỹ

    chữ Tham bắt nguồn từ dục vọng (ham muốn):

    - Đa dục vi khổ
    - Sinh tử bì lao
    - Tòng tham dục khởi

    nên phải
    - Thiểu dục vô vi
    - Thân tâm tự tại

    hix mong có tâm Phật trong buôn chứng. [-( ~X
  10. Trovecatbui

    Trovecatbui Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/12/2009
    Đã được thích:
    1
    Phật là anh, Phật không là anh, anh không là Phật.
    Ở Ấn Độ, Phật giáo được xem là không phải chính thống giáo. Đạo chính thống của Ấn Độ là đạo Hindu.
    Nếu bạn theo đạo Phật theo đúng nghĩa là bạn phải từ bỏ mọi đam mê. Từ bi, không cố chấp. Giặc cướp vẫn có thể cắt tóc đi tu...
    Người VN theo triết lý âm dương: Chủ nghĩa bình quân, không tuyệt đối. Nên theo đạo Phật nhưng cũng theo đạo khác.
    Người Việt rất trọng truyền thống, ngôi thứ: Nho giáo
    Người Việt rất quan tâm phong thủy, tuổi tác sung hợp: Lão giáo - Đạo giáo
    Trên thế giới có nhiều dòng tôn giáo & mỗi tôn giáo đều có lí do tồn tại. Con người là động vật có đức tin. Dù bạn vô thần, bạn không tin vào cái gì cũng có nghĩa là bạn đang tin một cái gì đó rồi.
    Trào lưu hiện sinh ở Phương Tây với lối sống quan tâm đến hiện tại và hiện tại như là hệ quả của sự đổ vỡ đức tin vào Thiên Chúa Giáo. Tác phẩm của A. Camus đã mở đầu lối sống này. Nhưng vẫn có rât nhiều và rất nhiều người tin vào Thiên Chúa giáo. ...
    Hãy là chính mình!

    P/S: Ở Việt Nam còn một tôn giáo đa số mọi người đều theo Lương Giáo.@};-

Chia sẻ trang này