Những điều trông thấy mà đau đớn nòng !

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi Hoa_Sim, 29/10/2013.

4462 người đang online, trong đó có 356 thành viên. 15:30 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 13427 lượt đọc và 124 bài trả lời
  1. NhaQueDepLe

    NhaQueDepLe Thành viên gắn bó với f319.com Not Official

    Tham gia ngày:
    03/12/2013
    Đã được thích:
    272
    Chú Ma Cô Gai nghe đã thấy choáng rồi KKM. =))
  2. kokuma83

    kokuma83 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/11/2013
    Đã được thích:
    1.075
    Choáng gì đâu mà choáng hử Dép Lê. Ngành nghề mà bác HS gợi ý KKM cho rằng sau này sẽ càng ngày càng thịnh đấy.
    Thành lập công ty cổ phần tư vấn và chăm sóc trẻ em SIMMAGAI hay đới Dép Lê ah. =))=))=))=))=))
  3. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Chả phải người Việt Nam mình viết họ trước rồi đến chữ lót... cuối cùng mới là tên gọi sao ? :-??

    :D:D:D:D:D:D
    dungnanlamlai, kokuma83NhaQueDepLe thích bài này.
  4. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Mời cả chú dungnanlamlai , baovelephai .... và cả bé Bụi tham gia cổ phần nữa ! :)>-
    Công ty sẽ có tên là SIMMAGAI LEBUIPHAILAI ! :))
    dungnanlamlai, kokuma83NhaQueDepLe thích bài này.
  5. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Ý anh là khuyên chú tìm một cô trông trẻ về nuôi trong nhà ý ! :-?
    Ngoan... nghĩa là luôn... vâng lời, rõ chưa ông bố trẻ ?

    :)):)):)):)):)):))
    dungnanlamlai, kokuma83NhaQueDepLe thích bài này.
  6. kokuma83

    kokuma83 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/11/2013
    Đã được thích:
    1.075
    Cái này thì em xin kịch liệt hưởng ứng ah :)):)):))
    Hoa_SimNhaQueDepLe thích bài này.
  7. kokuma83

    kokuma83 Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    18/11/2013
    Đã được thích:
    1.075
    Từ sau vụ hôi bia, trong xã hội dường như đã có nhiều hơn những sự giúp đỡ đấy bác HS ơi!
    Dân mạng xúc động ảnh người dân nhặt dâu bị đổ giúp người bán hàng rong

    (Dân trí) - Giữa đêm Hà Nội rét buốt, người bán hàng rong bị va quệt, xe dâu tây đổ cả xuống đường, người dân vội vã chạy tới nhặt giúp khiến chị bán hàng xúc động rơi lệ.
    Bức ảnh người dân giúp chị bán hàng rong nhặt những quả dâu tây bị đổ trên đường sau một vụ va chạm xe đang được cư dân mạng lan truyền với tốc độ chóng mặt. Bức ảnh do bạn Linh Lưu chụp tại Hà Nội vào khoảng hơn 23h ngày 23/12 và chia sẻ lên trang Facebook cá nhân.

    [​IMG]

    Bức ảnh gây xúc động của bạn Linh Lưu



    Xem các nội dung Du lịch đặc sắc trên chuyên trang Du lịch:
    Du lịch thế giới và những câu chuyện "hy hữu" năm 2013
    Những món ăn đường phố ở Thái Lan bạn không nên bỏ qua
    Ở phiên chợ đá quý được bán như... rau
    Bí quyết giúp bạn "sống sót" khi quá cảnh
    Người đăng tải bức ảnh viết kèm theo một dòng status: "Đổ xe chở dâu, cả Hà Nội vào nhặt giúp, bác bán dâu rơi lệ".
    Vào thời điểm chụp bức ảnh, một vụ va chạm xe cộ nhỏ đã xảy ra khiến xe dâu tây chòng chành, trái cây lăn xuống đường. Chị bán hàng cuống cuồng chống đỡ nhưng không kịp. Người dân xung quanh thấy vậy vội vã chạy tới nhặt giúp.

    Lúc này, thời tiết Hà Nội lạnh giá nên đường xá vắng vẻ. Chỉ còn một vài thành niên còn đứng chơi ở gần đó và người dân địa phương giúp chị bán hàng rong. Hành động đầy tính nhân văn này đã khiến chị bán hàng xúc động rơi lệ - theo chia sẻ trên Facebook của bạn Linh Lưu.

    Bức ảnh mới được đăng tải trên mạng chỉ 1 giờ sau đã thu hút 500 lượt Like và liên tục được lan truyền trên mạng.

    [​IMG]
    Dân mạng đang lan truyền bức ảnh với tốc độ nhanh

    Nhiều cư dân mạng cho rằng, hành động giúp đỡ của người dân trong bức ảnh này tạo nên một sự tương phản sâu sắc với hành động “hôi bia” vừa bị xã hội lên án thời gian vừa qua.

    Và qua đó, bức ảnh cũng cho thấy rằng, trong xã hội ta có rất nhiều người tốt, giàu tình thương yêu, sự việc hôi của chỉ là “con sâu bỏ rầu nồi canh”.
  8. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    "Mùi Và Phả"
    Friday, August 23, 2013 10:41:31 PM
    Mời quý bạn chia sẻ một câu chuyện với những hình ảnh "xé lòng" về cuộc sống 2 mẹ con ở Hà Nội!
    Tôi không biết bắt đầu entry này từ đâu. Quả thực trong lúc nhàn rỗi, tôi tình cờ lướt qua blog của ai đó, và bắt gặp hai con người, một số phận trong lăng kính của một sinh viên nước ngoài. Tôi dám chắc còn nhiều số phận như vậy, nhưng chúng ta không bao giờ nhận ra cho tới khi có ai đó đến và thức tỉnh chúng ta. Tò mò, tôi tìm kiếm trên google và có rất nhiều thông tin về câu chuyện này, câu chuyện của chàng sinh viên 23 tuổi cách chúng ta cả nửa vòng trái đất kể về cuộc đời hai mẹ con chị Mùi. Không nhiều lời lẽ nhưng những hình ảnh thực sự sống động khiến chúng ta phải chú ý, khiến chúng ta phải nhìn lại mình. Con mắt là để nhìn thật đấy, nhưng cậu sinh viên kia không chỉ nhìn bằng con mắt mà còn nhìn bằng cả tâm hồn và lòng trắc ẩn. Cảm ơn Justin Maxon vì một câu chuyện hay và nhiều ý nghĩa. Tôi xin phép được mượn những thông tin này để chia sẻ với mọi người. (Khuyết danh)


    "Mùi Và Phả"

    Tôi gặp chị Lê Thị Mùi và đứa con trai chị lang thang trên cầu Long Biên vào một chiều nọ. Tôi theo dõi họ từ rất xa, chị Mùi khoác tay nải trên vai, chẳng mặc gì ngoài một chiếc quần cộc, phía trước, thằng con trai chị đang lon ton chạy chân trần.
    Tôi đã đi theo hai mẹ con chị cả ngày hôm đó, từ lúc trên cầu đến khi hai người tới một bãi tắm ven sông Hồng, và đã chứng kiến tình mẫu tử tuyệt vời của họ.
    Tối hôm đó, sau khi lang thang cả ngày cùng mẹ con chị Mùi, tôi cảm thấy trong mình có cái gì đó thật khác lạ. Niềm hạnh phúc giản đơn của họ cứ luẩn quẩn trong tâm trí tôi và thôi thúc tôi tiếp tục tìm hiểu và cảm nhận cuộc sống của mẹ con chị.
    Thế rồi tôi đâm ra ngưỡng mộ cái tình mẫu tử ấy. Tôi lang thang theo họ suốt 2 tuần liên tục, cảm nhận mối liên kết giữa hai người, về ước mơ giản dị và tâm trạng ngập tràn niềm hy vọng của mẹ con chị.

    [​IMG]

    Chị Lê Thị Mùi, 42 tuổi, ôm hai chân đứa con trai 5 tuổi, Trần Văn Phả, đang cười như nắc nẻ đi lên từ một bãi tắm ven sông Hồng, sau khi hai mẹ con đã chơi đùa thỏa thích.

    Chị Mùi tâm sự, chị thích chơi với Phả bất cứ lúc nào có thể để giữ cho tâm hồn nó được thuần khiết; bởi vì hơn ai hết chị hiểu rằng cuộc sống không nhà cửa khó khăn như thế nào đối với thằng bé.
    Cuộc sống lang thang vô gia cư đã theo chị và đứa con trai suốt 5 năm nay vì chồng chị đã từ bỏ gia đình để chọn con đường hủy hoại mình bằng heroin để rồi chết vì căn bệnh thế kỷ AIDS 3 năm trước. Chị Mùi phải cùng lúc đấu tranh với cả căn bệnh tâm thần và HIV. Dù phải đối mặt với bao nhiêu thử thách hàng ngày, sợ ******* bắt, sợ không thể tồn tại, chị và đứa con trai vẫn tràn ngập niềm hy vọng vào một ngày mai tươi sáng.

    [​IMG]

    Hằng ngày, chị Mùi và con trai đi dạo trên cầu Long Biên và luôn dừng lại ở điểm này sau khi kết thúc bài thể dục buổi sáng. Chị thường ngồi ngắm nhìn dòng sông Hồng trong khi thằng Phả đưa bàn tay đẩy đẩy lưng mẹ. Chị Mùi có tiền sử bệnh tâm thần nên thỉnh thoảng có những hành động khá nguy hiểm như ngồi trên thành cầu.

    [​IMG]

    Tối tối, hai mẹ con ngủ trên con phố gần Ga Long Biên. Khi đứa con đã yên giấc, chị vẫn còn thức rất khuya, thường là đến 12 giờ đêm để thu dọn đống giấy báo dùng làm mâm cho bữa tối.

    [​IMG]

    Chị Mùi lôi túi hoa quả xin được đêm trước, loại ra những trái hỏng, trong khi Phả dựa người vào lưng mẹ. Chị có rất ít của cải và luôn lôi ra khỏi cái chiếu cói để sắp xếp lại trước khi ra bờ sông. Nơi mẹ con chị Mùi sinh sống có hàng trăm người qua lại, vào ra ga. Chị không muốn lại bị bắt vì để đồ đạc lung tung ở khu vực này.

    [​IMG]

    Chị Mùi cầm trên tay 4 ống kim tiêm vừa nhặt được. Thằng Phả đứng cạnh mẹ. Sau ngày Hà Nội mừng Tết Nguyên Đán, hàng ngày mẹ con chị Mùi đi giữa đống kim tiêm cứ tăng dần lên dưới gầm cầu Long Biên. Chị bỏ hàng giờ nhặt cả trăm ống kim tiêm ra khỏi lối đi và xếp lại thành đống. Chị thường có thói quen nhặt rác xung quanh nơi chị đi qua. Chị là người tín Phật và tin rằng chị đang giúp mọi người xung quanh bằng cách đó.

    [​IMG]

    Chị nắm tay con trai khi đi dạo trên đường cao tốc ở Hà Nội. Phả rất thích nắm tay mẹ, không lúc nào rời. Ngày ngày, hai mẹ con đi bộ gần 2 cây số quanh thành phố, thường thì ven bờ sông, nhưng đôi lúc Phả lại thích khám phá những con phố.

    [​IMG]

    Chị Mùi đem theo tất cả gia tài chị có trong một chiếc túi rảo bước phía trước cậu con trai trong khi thằng bé đang chạy theo để bắt kịp mẹ. Chị luôn để mắt tới Phả nhưng chị muốn để con trai được tự do chạy nhảy tới nơi nó muốn. Và thằng bé cứ hay phải chạy để đuổi kịp nhịp bước nhanh của mẹ như thế.

    [​IMG]

    Ngày nào cũng vậy, mẹ con chị Mùi lại kỳ cọ cho nhau dưới sông. Chị biết cuộc sống lang thang đường phố thật khó khăn với Phả, và chị muốn thằng bé được sạch sẽ để nó cảm thấy dễ chịu hơn.

    [​IMG]

    Chị đứng bên bờ sông gọi thằng Phả đang còn nghịch nước, trong khi nó còn chưa muốn về. Ngày nào cũng vậy, hai mẹ con đùa nghịch cả 8 giờ đồng hồ bên khúc sông đã bị ô nhiễm nặng do rác thải từ thành phố.

    [​IMG]


    Hai mẹ con ngồi trên bãi cỏ ven sông Hồng ngắm trời mây bao la. Chị nói con trai chị là nguồn vui của chị, và hai mẹ con rất yêu thương nhau. Và họ vẫn là chỗ dựa cho nhau ngay cả khi phải sống trong thiếu thốn giữa những con đường, góc phố.

    Thêm một vài bức ảnh nữa của Maxon về mẹ con chị Mùi:

    [​IMG]
    Cắt tóc

    [​IMG]
    Chăm con

    [​IMG]
    Viên gạch vỡ

    Hạnh phúc thật giản đơn
    [​IMG]
    Mẹ và con
    [​IMG]
    Phút giây hạnh phúc
    [​IMG]
    Hờn dỗi
    [​IMG]
    Nhà
    "Mẹ con chị Mùi đã làm tôi thay đổi"

    Justin Maxon đến VN cách đây ba tháng bằng số tiền tiết kiệm được sau khi thực hiện một số dự án ảnh ở quê nhà về người vô gia cư và cuộc sống ở New Orleans một năm sau cơn bão Katrina. Anh còn là thành viên của photoworld.com.vn, một website nhiếp ảnh qui tụ nhiều phóng viên ảnh VN dưới cái tên MadMax (tức Max “điên”).
    Anh đi lang thang khắp Hà Nội để tìm kiếm đề tài chụp ảnh, rồi bất chợt nhìn thấy mẹ con chị Mùi.
    Max, 24 tuổi, kể: “Tôi trông thấy một người phụ nữ và đứa trẻ trên cầu Long Biên. Chị mặc độc chiếc quần soọc. Trong vòng hai tuần ở Hà Nội, tôi chưa bao giờ nhìn thấy điều gì giống thế. Đó là điều vô cùng lạ lẫm ở đất nước tôi. Tôi bắt đầu đi theo họ và khám phá mối liên hệ mẫu tử giữa họ. Từ đó, có một điều gì đó thẳm sâu trong tâm hồn cứ kéo tôi đi theo hai mẹ con.
    Tôi từng cảm thấy lạc lõng khi phải sống ở một đất nước mới với những trải nghiệm mới. Hai mẹ con chị có vẻ lẻ loi giống tôi. Có một điều kỳ lạ ở họ đã làm tôi thay đổi, đó là việc tìm thấy hạnh phúc từ nội tại. Ở Mỹ, bạn được cho là hạnh phúc khi bạn sở hữu một tài sản. Nhưng ở đây, hai mẹ con chị hoàn toàn tay trắng. Chị ấy thậm chí còn thích cuộc sống không nhà cửa hơn là bị nhốt trong một trung tâm xã hội. Chị ấy theo đạo Phật. Chị ấy bị đặt bên lề xã hội. Chị ấy cho tôi thấy tất cả chúng ta đều là con người với tất cả ý nghĩa nhân bản của từ này”.

    Max đã chụp ảnh mẹ con chị Mùi trong cuộc sống hằng ngày, những tấm ảnh chân thực, tự nhiên và tình cảm, đúng như những gì anh cảm thấy. Max đi theo hai mẹ con từ sáng tới đêm trong mười ngày đầu tiên. Trong những ngày đó, luôn có một đám đông đi theo anh, người tò mò, người chê cười, người dọa nạt anh không được ghi lại “hình ảnh xấu của VN”, người can ngăn anh vì cho đó là một việc vô tích sự.

    Max cảm thấy khó khăn khi mình và mẹ con chị Mùi bị bao vây hằng ngày như vậy. Anh giả vờ lảng đi, rồi quay lại với mẹ con chị Mùi cứ ba ngày một lần để hoàn thành những tấm ảnh cuối cùng trong dự án. Cứ như vậy sau ba tuần, 24 bức ảnh đẹp nhất về cuộc sống hằng ngày của mẹ con chị Mùi ra đời.

    Tạm biệt chị Mùi và bé Phả, Max “điên” vào Quảng Trị, Đà Nẵng để chụp ảnh về những nạn nhân bị nghi nhiễm chất độc da cam. Sau ba tuần cùng sống, cùng ăn, cùng ở với một gia đình ở Đông Hà, Quảng Trị, Max đã hoàn tất dự án ảnh thứ hai ở VN. Trước khi lên đường về Mỹ, Max nói: “Tôi sẽ tìm cách quay trở lại đây trong khoảng một năm tới, sau khi tốt nghiệp”.

    Justin Maxon



    [​IMG]
    Justin Maxon (còn gọi là Max Điên)
    Sinh viên khoa Nhiếp ảnh ĐH San Francisco, California, Hoa Kỳ
  9. Hoa_Sim

    Hoa_Sim Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/11/2010
    Đã được thích:
    23.967
    Lâu lắm không gặp chị trên diễn đàn, chắc chị bận rộn lắm ?
    Hình như chị chưa đọc PM trả lời của em về việc đặt làm câu đối tôn vinh Đại Tướng Võ Nguyên Giáp ?

    Năm mới sắp đến, kính chúc chị và gia quyến luôn mạnh khỏe, thành công và hạnh phúc !

    @};-@};-@};-@};-@};-@};-
  10. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Chào em!
    Cuối năm chị cũng bận rộn thật,cuối tuần thấy thời tiết đẹp lại tranh thủ đi chơi và nghỉ (vì chị mới thì = lái xe) nên thik đi để tập luyện thêm hihi:"> .Cái thư sau của em chị có đọc,nhưng vì thấy em bảo còn muốn tìm lại câu sau cùng nên chị ko hỏi lại nữa.
    Chị cũng có sưu tập được rất nhiều bài thơ,câu đối về Cụ,đã in thành những tập thơ,đem biếu những người yêu kính Cụ(trong đó có nhà giáo ND Nguyễn Tiến Chấn)và các thầy cô giáo,1 bản đang còn để đưa đến biếu GĐ Cụ.
    Ko thấy em vào face book? .
    Nếu em muốn thì cho chị đ/c mail chị sẽ gửi kèm file cho em tuyển tập thơ đó???


    "Vâng, như em đã nói từ đầu : do em ở xa quá nên không tự tổ chức được, chị cứ đi hỏi giúp em, còn phí tổn bao nhiêu em sẽ đảm nhận .
    Tốt nhất là làm trên gỗ danh mộc và sơn mài, chọn nhà làm sơn mài có uy tín để câu đối này bền vững dài lâu .
    Câu đối nên viết theo kiểu chữ thư pháp và viết từ trên xuống dưới, mỗi câu một tấm riêng.
    Chất liệu lụa thì đẹp nhưng sợ không bền với thời gian .
    Về câu đối hay nhất, đã có thêm mấy ý của các bạn đóng góp sau khi chị đưa tin lên báo VNExpress, chị thấy câu sau cùng này có được không ?

    Tìm mãi vẫn chưa thấy, để mai em tìm thêm nha, bây giờ khuya quá rồi !
    Chúc chị thắng lớn con sóng này nhé !"

    Em xem lại mấy câu sau nhé:



    Giáo sư Vũ Khiêu Mừng Thọ Đại Tướng;


    Võ công truyền quốc sử

    Văn đức quán nhân tâm




    Nhà văn Sơn Tùng có bức trướng:

    "Võ nghiệp dẹp xong ba đế quốc

    Văn tài xây đắp một nhà chung

    Võ Văn minh đạo chân Nguyên Giáp

    Nhật nguyệt vô thường một sắc không"




    "Qua năm châu lục tìm đường cứu nước, Hồ Chủ tịch Chí dũng anh Minh
    Trải hai cuộc chiến thắng giặc ngoại xâm, Võ Đại tướng Nguyên thần tự Giáp"


    ***

    "Qua năm châu lục tìm đường cứu nước, Bác Hồ lãnh tụ dũng Chí anh Minh

    Trải hai cuộc chiến đánh giặc ngoại xâm, Tướng Võ giáo sư còn Nguyên áo Giáp"


    ***

    "Xưa Bạch Đằng giang nổi sóng, Trần Hưng Đạo dìm giặc Nguyên Mông vang dội Á, Âu.

    Nay Điện Biên Phủ bão lửa, Võ Đại tướng thắng quân Pháp - Mỹ chấn động địa cầu".
    kokuma83, Hoa_SimBongHongGai81 thích bài này.

Chia sẻ trang này