Sống mạnh mẽ.

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi dungnanlamlai, 13/09/2013.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
5347 người đang online, trong đó có 489 thành viên. 23:25 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 87184 lượt đọc và 2004 bài trả lời
  1. khanhbd

    khanhbd Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    20/04/2010
    Đã được thích:
    8.510
    Tha thứ để lại bắt đầu yêu [r32)]
    Nhưng để yêu lại lần thứ hai với một người mà mình đã hết yêu, quả thực là một điều vô cùng khó \:D/
    Trong tình yêu không phân biệt ai yêu đúng ai yêu sai, ai yêu sáng suốt hơn ai. Mà chỉ là ai yêu nhiều hơn mà thôi :-bd
    Chúc bạn HẠNH PHÚC với tình yêu của mình [};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-
  2. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    Tổng hợp các phương pháp điều trị bệnh mất ngủ

    Bài 1:
    14 cách điều trị bệnh mất ngủ


    Mất ngủ là một căn bệnh thời đại mà có khi người ta phải uống rượu hoặc thuốc an thần để tạm chữa trị và đây là một phương pháp tai hại. Dưới đây là 14 cách để điều trị bệnh mất ngủ:
    1. Khi lên giường, đừng nằm ngửa vì giấc ngủ sẽ lâu đến, và khi chợp mắt cũng dễ thức giấc.
    2. đã lên giường thì không suy nghĩ vớ vẩn, suy nghĩ nhiều cũng dễ làm mất ngủ.
    3. Lên giường ngủ chung, tuyệt đối không nói chuyện với người nằm cạnh vì càng nói nhiều càng sẽ dễ tỉnh ngủ.
    4. Tuyệt đối không uống rượu trước khi ngủ vì giấc ngủ do rượu sẽ nặng nề và dễ đau đầu khi thức giấc.
    5. Không ăn căng bụng khi ngủ, bụng no càng khó ngủ.
    6. Tắt đèn, bóng tối sẽ đưa giấc ngủ đến lâu hơn.
    7. Phòng ngủ đừng quá nhiều gió, có khi quạt máy, máy lạnh cũng làm bạn lạnh và dễ thức giấc.
    8. Không nên đắp chăn kín đầu, dễ làm khó thở dẫn đến mất ngủ.
    9. Không nên ngủ há miệng, vì hớp không khí quá nhiều bạn cũng dễ bị thức giấc.
    10. Nhớ đi tiểu trước khi ngủ, nửa đêm buồn đi giải bạn phải dậy và khi ngủ lại thường chập chờn.
    11. Không bao giờ ngủ nướng, thức dậy ra khỏi giường ngay là tốt nhất.
    12. Nên ngủ sớm, và dậy sớm ngày hôm sau, giấc ngủ sẽ tốt hơn.
    13. Phòng ngủ cần yên tĩnh.
    14. Nên tắm sơ bằng nước ấm, lau khô đầu tóc cơ thể dễ chịu sẽ dễ ngủ.
    Với 14 điều đơn giản trên, chắc chắn bạn sẽ luôn ngủ đẫy giấc và cảm thấy khoẻ khoắn, sảng khoái khi tỉnh dậy.

    Bài 2:
    Món ăn, bài thuốc phòng trị mất ngủ

    http://chuamatngu.vn/wp-content/uploads/2012/12/m%E1%BA%A5t-ng%E1%BB%**-ti%E1%BB%81n-m%C3%A3n-kinh.jpg

    Mất ngủ là căn bệnh phổ biến hiện nay. Có nhiều nguyên nhân mất ngủ, cách phòng và trị cần phối hợp nhiều phương pháp khác nhau. Theo y học cổ truyền, “sự ngủ lấy gốc ở âm huyết mọi nguyên nhân dẫn đến chân âm huyết hao tổn, âm tính không đủ để nuôi dưỡng lên tâm não đều có thể gây rối loạn giấc ngủ, dẫn đến mất ngủ”.

    Sách của Hải thượng Lãn Ông cho rằng: “mất ngủ đều bởi âm huyết có thiếu, ba tạng tâm, can, tỳ đều bị tổn thương”. Sau đây xin giới thiệu một số món ăn bài thuốc bổ âm huyết dưỡng cho tâm, can, tỳ theo “đôi chứng trị liệu” có thể tham khảo và sử dụng.
    Nếu hay bị mất ngủ sau đợt lo nghĩ, ăn kém, do tâm tỳ hư. Nên ăn vị có tác dụng bổ tâm tỳ, dễ ngủ tốt nhất như bài: món chè hạt sen, long nhãn, nấm mèo, hoặc hoa lý xào tim heo, óc heo nấu canh lá hẹ hạt sen, rau rút nấu canh với xương tủy heo, bí đỏ hầm đậu phụng, hạt sen hầm bao tử heo, tim heo đực tiềm với liên nhục, long nhãn, táo đỏ. Chúng ta cũng có thể uống nước ép táo, nước ép trái dâu. Và có thể sử dụng các món chế biến từ hạt sen, ngó sen, củ sen, hoa lý, rau rút, táo, nhãn, dâu, bơ, bí đỏ, mật ong. mất ngủ lâu có thể dùng món gà hoặc tim heo tiềm với bài quy tỳ thang gia vị gồm có đảng sâm, bạch truật, phục thần, hoàng kỳ, viễn chí, táo nhân, long nhãn, liên nhục, gừng nướng, đại táo mỗi vị 10 – 12g, cam thảo 6g.
    Nếu cảm nóng bứt rứt mất ngủ do âm huyết hư. Nên ăn vị có tác dụng bổ âm, dưỡng huyết, an thần. Tốt nhất nên ăn như: bài trai đồng nấu canh lá dâu hạt sen, hoa lý xào với thịt bò, gỏi ngó sen với thịt vịt, củ sen hầm xương heo, cháo lươn đậu xanh, chè đậu đen táo đỏ, rau diếp sốt cà chua. Hoặc có thể sử dụng các món canh, cháo súp chế biến từ hạt sen, đậu đỏ, đậu xanh, đậu đen, mè đen. Nếu nóng quá khó ngủ nên uống nước: tâm sen 12g, lạc tiên 20g sắc nước uống; hoặc nước uống nhân trần 12g, thảo quyết minh 12g, cam thảo 6g nấu uống như trà.
    Nếu người cao tuổi tiểu đêm nhiều mất ngủ nên ăn dùng thêm đậu đen xanh lòng nấu chè ăn hoặc sao vàng nấu nước uống mỗi lần 30 – 40g, hoặc dùng bài gà ác tiềm với bài thận khí hoàn gia vị gồm có thục địa, hoài sơn, đơn bì, sơn thù, phục linh, trạch tả, gừng nướng mỗi vị 12 – 14g.
    Trên đây là một số món ăn, bài thuốc có tác dụng phòng trị mất ngủ hiệu quả, dễ chế biến và sử dụng hầu như không có tác dụng phụ.
    Khi bị mất ngủ, cần lưu ý nên kiêng dùng các thứ có chất kích thích như: cà phê, thuốc lá, trà đậm và hạn chế thức ăn khô, cay, nóng quá và nếu bụng đầy khó ngủ không nên ăn no trước khi đi ngủ.
    Lương y MINH PHÚC​
    Bài 3: Hoa nhài chữa mất ngủ

    [​IMG]

    Hoa nhài thường được sử dụng để ướp trà xanh, nhưng không mấy ai biết một công dụng khác rất hữu ích của nó: chữa bệnh mất ngủ rất hữu hiệu.

    Không chỉ với những trường hợp mới bị mất ngủ, mà với những người đã từng bị mất ngủ kéo dài, khó ngủ ở người già, ngủ chập chờn… cũng có thể dùng hoa nhài làm vị thuốc an thần để có giấc ngủ ngon và sâu hơn.
    Chữa bệnh mất ngủ: Lấy 10g hoà nhài, tâm sen 10g, hạt muồng 12g rồi sắc lấy nước uống. Mỗi ngày uống một thang chia 3 lần. Trong trường hợp mới bị mất ngủ, chỉ cần uống thang thuốc này từ 3 đến 5 ngày liên tục sẽ cho kết quả hữu hiệu.
    Chữa bệnh mất ngủ: kéo dài: Rễ hoa nhài 100 – 200g, ngâm trong 1 lít rượu trắng 35 – 45o. Mỗi ngày uống từ 10 – 20ml trước khi đi ngủ. Trong trường hợp không uống được rượu có thể thay thế rượu bằng cách rửa sạch rễ nhài rồi cho nước vào nấu lấy nước uống.
    Theo SKDS

    Bài 4 : Điều trị mất ngủ bằng y học cổ truyền

    [​IMG]

    Giấc ngủ có vai trò quan trọng giúp ổn định các hoạt động sinh lý của cơ thể và hết sức cần thiết cho cuộc sống. Mỗi người có một nhu cầu ngủ khác nhau, bình thường thời gian ngủ ở người lớn biến thiên từ 4-9 giờ một ngày. Tuy nhiên để đánh giá giấc ngủ có tốt hay không, người ta không chỉ căn cứ vào thời gian ngủ mà còn chú ý đến cảm giác khỏe khoắn do giấc ngủ mang lại, tức là chất lượng của giấc ngủ.

    MỘT SỐ HIỂU BIẾT VỀ GIẤC NGỦ BÌNH THƯỜNG
    Ngủ là trạng thái tạm thời để cơ thể có thể nghỉ ngơi hoàn toàn và hồi phục sức khỏe sau một ngày làm việc.
    Diễn tiến giấc ngủ có những giai đoạn nhất định, thường người ta phân giấc ngủ làm 2 giai đoạn nối tiếp nhau là giai đoạn ngủ nông và giai đoạn ngủ sâu. Giai đoạn ngủ nông thường ngắn hơn, chiếm khoảng 1/4 giấc ngủ bình thường, ở giai đoạn này người ngủ rất tỉnh, dễ thức giấc và hay có những giấc mơ về các sinh hoạt hàng ngày. Giai đoạn ngủ sâu chiếm khoảng 3/4 giấc ngủ bình thường, ở giai đoạn này người ngủ khó tỉnh giấc và không mơ thấy gì, cũng trong giấc ngủ này có thể xảy ra đái dầm hoặc di tinh. Rối loạn giấc ngủ ban đầu thường là kéo dài giai đoạn ngủ nông, làm ta có cảm giác chưa được ngủ và không khỏe khi thức dậy.
    NGUYÊN NHÂN GÂY RA CHỨNG MẤT NGỦ
    Có nhiều nguyên nhân gây mất ngủ, có thể chỉ là những lo âu hay căng thẳng nào đó trong đời sống hàng ngày chưa được giải quyết ổn thỏa; Những hành vi cá nhân như hút thuốc lá, uống cà phê nhiều, thay đổi múi giờ khi đi xa, làm việc ca đêm, ăn quá nhiều quá no trong đêm; hoặc những bệnh lý thực thể đều có thể gâymất ngủ.

    Có thể phân ra 2 nhóm nguyên nhân gây mất ngủ như sau:

    1. Mất ngủ do sinh hoạt

    - Do hút thuốc lá, uống nhiều cà phê, do ăn nhiều nặng bụng trong đêm, ăn nhiều chất kích thích…

    - Do rối loạn lịch thức ngủ trong ngày, như lịch làm việc thay đổi bất thường, làm việc theo ca không thường xuyên, do thay đổi múi giờ chênh lệch như khi đi du lịch đến các vùng có mức chênh lệch múi giờ từ 6-24 giờ.

    - Do căng thẳng lo âu nhiều trong học tập, làm việc, trong cuộc sống hàng ngày.

    - Do phân bổ giờ giấc ngủ không hợp lý, ngủ ngày quá nhiều.

    Ngoài ra, theo sự phát triển tâm sinh lý ở mỗi người, chu kỳ thức ngủ sẽ thay đổi dần theo tuổi tác. Ở người cao tuổi, thời gian ngủ sẽ ít dần, có khuynh hướng ngủ muộn hơn và thức dậy sớm hơn. Tuy nhiên, vấn đề quan trọng nhất là chất lượng của giấc ngủ, sau khi ngủ dậy phải cảm thấy tinh thần sảng khoái, phấn chấn, thích làm việc.

    2. Mất ngủ do nguyên nhân thực thể

    Do dùng thuốc để điều trị bệnh: Như các thuốc điều trị đau đầu Migrain có chứa cafein, thuốc chống viêm như corticoide, thuốc lợi tiểu v.v…
    Do bệnh lý: Các bệnh lý gây mất ngủ, như đau đầu do viêm xoang, do tăng huyết áp, đau do viêm loét dạ dày tá tràng, đau do Zona, đau do kích thích thần kinh, đau trong bệnh khớp xương v.v… Việc điều trị phải chú ý vào nguyên nhân gâymất ngủ.

    - Do loạn tâm thần chức năng hoặc thực thể, hoặc do trầm cảm.

    ĐIỀU TRỊ CHỨNG MẤT NGỦ

    Điều trị mất ngủ chủ yếu là điều trị triệu chứng, kết hợp với điều trị nguyên nhân nếu xác định được nguyên nhân gây mất ngủ.Vấn đề chẩn đoán xác định cũng như chỉ định điều trị nên theo ý kiến của thầy thuốc.

    Về nguyên tắc điều trị:

    1. Loại bỏ những nguyên nhân chủ quan gây mất ngủ.

    Nếu cố gắng tìm hiểu, người bệnh sẽ biết một phần nguyên nhân gây mất ngủ., thí dụ uống cà phê quá nhiều vào buổi tối hoặc trước khi đi ngủ, ăn quá nhiều chất cay nóng, ăn quá no vào buổi tối, đi du lịch đến nơi có sự thay đổi múi giờ quá lớn, do căng thẳng trong công việc… Sau khi tìm biết được nguyên nhân, người bệnh có thể sẽ tự điều chỉnh để ngủ được mà không cần nhờ đến thuốc.

    2. Vệ sinh mất ngủ.

    Nên tạo tâm trạng thư thái để dễ dàng đi vào giấc ngủ, giường ngủ cần đặt nơi thoáng mát, chăn màn sạch sẽ v.v…

    3. Dùng thuốc ngủ, kết hợp với dùng thuốc điều trị nguyên nhân gây mất ngủ.

    Theo y học cổ truyền (YHCT), việc điều trị cũng theo các nguyên tắc như trên, tuy nhiên ngoài thuốc, YHCT còn có các phương pháp không dùng thuốc như châm cứu, dưỡng sinh để giúp cho giấc ngủ đến dễ dàng hơn.
    a. Không dùng thuốc:
    Dưỡng sinh: Tập các động tác như thư giãn, thở 4 thì, động tác tam giác, xoa đầu mặt cổ, bấm huyệt (Xoa, day, bấm huyệt Nội quan, Túc tam lý, Tam âm giao).
    b. Dùng thuốc:
    A. Dùng theo kinh nghiệm:
    Để chỉ định điều trị, cần phải có chẩn đoán thật chính xác của các nhà chuyên môn. Tuy nhiên, có một số cây cỏ là rau ăn vừa có thể dùng làm thuốc và không độc. Chẳng hạn như hạt sen, long nhãn, mật ong, đậu xanh, đậu đen, táo tàu… có tác dụng an thần, điều trị mất ngủ; Một số thức ăn như chuối, các loại hạt quả, đậu phộng (lạc)… giúp điều hòa giấc ngủ.
    Các loại cây cỏ như lạc tiên (chùm bao, nhãn lồng) có thể dùng riêng, luộc hoặc hấp và dùng ăn như rau giúp ngủ ngon, hoặc phối hợp với lá dâu tằm, lá vông, tim sen nấu nước uống điều trị mất ngủ; Trúc diệp (lá tre); Toan táo nhân (hột trái táo ta, táo chua) nấu nước uống thay nước trà, giúp giấc ngủ mau đến, có thể xem là một loại thuốc ngủ.
    B. Dùng theo đối chứng lập phương:
    a. Mất ngủdo làm việc quá sức hoặc suy nghĩ lo âu căng thẳng, kèm theo là biểu hiện hay hốt hoảng, thấp thỏm lo âu, tim hồi hộp, hay quên, chân tay mỏi rũ, ăn uống kém, sắc da không tươi nhuận, cả đêm không ngủ được, hoặc lúc ngủ lúc thức, hay nằm mơ, dễ tỉnh giấc.

    Bài thuốc: Củ mài sao vàng 20g; Long nhãn 10g; Hạt sen để cả tim (sao) 20g; Lá dâu 10g; Táo nhân (sao) 10g; Lá vông 10g; Bá tử nhân 10g; Sắc uống mỗi ngày.
    b.Mất ngủ kèm theo triệu chứng buồn bực, ù tai, đau lưng, uể oải không muốn làm việc, nóng nảy bứt rứt, có cảm giác bốc hỏa lên đầu mặt, đau đầu choáng váng, tâm phiền miệng khát, đêm ra mồ hôi trộm…
    Dùng bài thuốc: Đậu đen 20g; Mè đen 10g; Hạt sen để cả tim (sao) 20g; Lá dâu 10g; Lá vông 20g; Vỏ núc nác 6g; Lá dâu tằm 20g; Lạc tiên 10g; Thảo quyết minh 10g.
    c. Người nhút nhát, hay cáu gắt, hư phiền, ngủ không yên, hay chiêm bao vớ vẩn.
    Bài thuốc: Hạt sen 40g; Táo nhân sao đen 40g.
    d. Mất ngủ kèm theo đầy tức vị quản, ợ hơi, khó chịu hoặc ăn ít, đại tiện không thông hoạt, bụng đau, chân tay bủn rủn.
    Bài thuốc: Trần bì 10g; Hương phụ 12g; La bạc tử 10g; Mộc hương 15g; Chỉ thực 10g.

    Bài 5:
    Chữa mất ngủ bằng hoa

    [​IMG]

    Để phòng chống tình trạng mất ngủ, y học cổ truyền có rất nhiều biện pháp như uống thuốc, châm cứu, xoa bóp, tập luyện khí công dinh dưỡng và đặc biệt là sử dụng các món ăn – bài thuốc…
    Xin được giới thiệu một vài bài thuốc dân gian điều trị mất ngủ để độc giả tham khảo.
    Bài 1
    Hoa hồng tươi 50g (nếu khô dùng 15g), tim lợn hoặc dê 500g, muối tinh 50g, gia vị vừa đủ. Cho hoa hồng và muối tinh vào nồi, đổ nước sắc trong 10 phút, để nguội.
    Tim lợn hoặc dê rửa sạch, thái miếng, để ráo nước rồi nhúng vào nước hoa hồng nhiều lần, vừa nhúng vừa nướng trên bếp than hoặc lò nướng cho đến khi chín là được, ăn nóng.
    Công dụng: Sơ can giải uất, dưỡng tâm an thần, dùng rất tốt cho trường hợp mất ngủ. do tâm huyết hư.
    Bài 2
    Hoa mai trắng 5g, hợp hoan hoa 10g, rượu vang 50ml. Ba thứ cho vào nồi sắc cách thủy, uống ấm sau bữa ăn tối 60 phút.
    Công dụng: Sơ can khai uất, lý khí an thần, dùng cho trường hợp mất ngủ.kèm theo đau đầu, chóng mặt, trí nhớ giảm sút.
    Bài 3
    Hợp hoan hoa 50g, mật ong 100g, rượu trắng 300ml. 3 thứ cho vào bình kín, ngâm trong 7 ngày là dùng được, mỗi tối uống trước khi đi ngủ chừng 10 – 20ml.
    Công dụng: Giải uất lý khí, an thần hoạt lạc.
    Bài 4
    Hoa bách hợp 20g, rượu vang 50ml. Hai thứ đem sắc cách thủy, uống ấm làm 1 lần vào buổi tối.
    Công dụng: Nhuận phế, thanh hỏa, an thần, dùng cho trường hợp mất ngủ kèm theo cảm giác nóng lòng bàn tay chân, ngực, bụng bồn chồn rạo rực không yên, táo bón, đổ mồ hôi trộm…
    Bài 5
    Hoa hồng 12g, hợp hoan 10g. Hai thứ đem ngâm trong 10 phút rồi sắc lấy nước, uống ấm trước khi đi ngủ.
    Công dụng: Thư uất, lý khí, an thần.
    Bài 6
    Hoa hiên 30g, đường phèn 15g. Hoa hiên rửa sạch thái vụn, cho vào nồi, đổ nước sắc trong 15 phút, khi được thì hòa đường phèn, uống vào buổi tối trước khi đi ngủ.
    Công dụng: Thanh nhiệt trừ phiền, giải uất an thần.
    Bài 7
    Hợp hoan hoa 15g, bách hợp 20g, gạo tẻ 60g. Hợp hoan hoa rửa sạch, sắc kỹ lấy nước bỏ bã, cho gạo tẻ vào ninh thành cháo, khi gần được thì cho bách hợp vào, ăn vào buổi tối.
    Công dụng: Thanh tâm nhuận phế, thư uất an thần, dùng cho những trường hợp mất ngủ. do tâm tỳ hư nhược.
    Bài 8
    Hoa bách hợp 60g, hợp hoan hoa 60g. Hai thứ sấy khô, tán bột, mỗi tối trước khi đi ngủ uống 6g với rượu vang.
    Công dụng: Thanh nhiệt nhuận phế, thư uất an thần.
    Bài 9.
    Cúc tươi 30g, thịt gà 300g, đậu hà lan 20g, dầu thực vật, lòng trắng trứng gà, nước dùng, rượu vang, gừng tươi và gia vị vừa đủ.
    Cúc hoa sắc kỹ lấy nước bỏ bã; thịt gà rửa sạch, loại bỏ gân, thái chỉ rồi trộn đều với lòng trắng ttrứng gà và một chút bột mì; cho dầu thực vật vào chảo đun nóng già rồi cho thịt gà vào đảo cho săn miếng thịt; phi hành tỏi cho thơm rồi đổ nước sắc cúc hoa, thịt gà, gừng tươi thái chỉ và một chút rượu vang vào, đun sôi vài phút là được, ăn nóng.
    Công dụng: Thanh can minh mục, khu phong trấn tĩnh, dùng cho trường hợp mất ngủ kèm theo đau đầu, nhức mỏi mắt, thị lực suy giảm, huyết áp cao hoặc có xu hướng tăng cao.
    Bài 12
    Hoa bách hợp tươi 30g, đậu phụ 250g, tiết lợn 100g, vừng 15g, tỏi giã nát 15g, hạt tiêu 2g, nước dùng và gia vị vừa đủ.
    Hoa bách hợp rửa sạch, tỉa lấy các cánh hoa, chần qua nước sôi rồi vớt ra ngâm trong nước lạnh độ 1giờ; đậu phụ và huyết lợn luộc qua, cắt miếng; nước dùng đun sôi rồi cho hoa bách hợp, đậu phụ, huyết lợn, vừng và tỏi giã nát vào, chế đủ gia vị, đun nhỏ lửa cho sôi một lát là được, dùng làm canh ăn hàng ngày.
    Công dụng: Bổ tâm dưỡng huyết thanh phế an thần.
    Bài 11
    Cam cúc hoa 60g, hợp hoan hoa 15g, linh chi 30g, bá tử nhân 30g, toan táo nhân 30g. Các vị rửa sạch, sắc trong 90 phút, chia uống vài ba lần trong ngày.
    Công dụng: Dưỡng huyết nhu can, thanh tâm an thần, dùng cho trường hợp mất ngủ. thể âm hư hỏa vượng, biểu hiện bằng các triệu chứng có những cơn bốc hỏa, lòng bàn tay chân nóng, ngực bụng bức bối không yên, đầu choáng mắt hoa, hay mê mộng, đổ mồ hôi trộm, đại tiện táo, tiểu tiện sẻn đỏ.
    Bài 12
    Hoa bách hợp tươi 25g, cá diếc 2 con (500g), dầu thực vật, gừng tươi, rượu vang và gia vị vừa đủ. Hoa bách hợp tỉa lấy cánh rửa sạch; cá diếc làm sạch, bỏ nội tạng; cho dầu thực vật vào chảo đun nóng già rồi cho các diếc vào rán qua, sau đó chế nước vừa đủ, bỏ hoa bách hợp và gia vị rồi đun nhỏ lửa cho chín, ăn nóng.
    Công dụng: Kiện tỳ ích khí, thanh tâm an thần
    Bài 13
    Hoa nhài 16g, thạch xương bồ 6g, trà xanh 10g. Tất cả đem hãm vào nước sôi trong bình kín, sau chừng 20 phút thì dùng được, uống thay trà trong ngày.
    Công dụng: Kiện tỳ ích khí, thanh tâm an thần.
    Bài 14
    Hoa chuối 30g, tim lợn 1 quả. Hoa chuối rửa sạch, thái nhỏ. Tim lợn rửa sạch, bổ tư, hai thứ cho vào nồi đun trong 30 phút, sau đó bỏ bã thuốc, ăn tim lợn và uống nước.
    Công dụng: Bình can giáng nghịch, ích khí an thần, trấn tĩnh.
    Bài 15
    Hoa thiên lý vừa đủ, rửa sạch, đem xào với tim và bồ dục lợn hoặc nấu canh với thịt nạc ăn hàng ngày.
    Theo SKDS

    Bài 6: Khắc phục chứng mất ngủ ở người cao tuổi

    Giấc ngủ có vai trò quan trọng giúp ổn định các hoạt động sinh lý của cơ thể và hết sức cần thiết cho cuộc sống. Ở người trẻ tuổi, số giờ ngủ thường nhiều hơn ở người cao tuổi từ 2-3 giờ mỗi ngày.

    Có nhiều nguyên nhân gây mất ngủ ở người cao tuổi, bao gồm: giảm hoạt động thể lực, ít tiếp xúc với ánh sáng, giảm ngưỡng bị đánh thức (dễ bị thức giấc hơn), thay đổi nhịp sinh học, giảm khả năng hồi phục các chức năng khi cơ thể bị lão hóa, các bệnh lý (sa sút trí tuệ, tim mạch, viêm nhiễm đường hô hấp, đau xương khớp, trầm cảm…). Ngoài ra, theo sự phát triển tâm sinh lý ở mỗi người, chu kỳ thức ngủ sẽ thay đổi dần theo tuổi tác. Ở người cao tuổi, thời gian ngủ sẽ ít dần, có khuynh hướng ngủ sớm hơn và thức dậy sớm hơn. Bên cạnh đó, người cao tuổi không ngủ được còn do tâm lý thường nghĩ về quá khứ, hay lo lắng và dễ xúc động… Người cao tuổi cần làm gì để có giấc ngủ tốt?
    Cách điều trị mất ngủ tốt nhất là áp dụng các biện pháp không dùng thuốc, nhất là với trường hợp mất ngủ do rối loạn tâm lý kéo dài nhằm xóa bỏ hoặc làm giảm các yếu tố gây mất ngủ. Cụ thể là:
    Về chế độ ăn uống
    Thức ăn và nước uống có những loại làm cho giấc ngủ ngon lành hơn nhưng cũng có những loại lại gây trằn trọc, khó ngủ. Dù ăn, uống như thế nào cũng phải bảo đảm đủ 3 chất chủ yếu: đạm (thịt, cá…), đường (gạo, bánh mì…) và mỡ (mỡ động vật và dầu thực vật, nhưng chủ yếu là dầu thực vật). Người cao tuổi nên ăn những thức ăn dễ tiêu và có nhiều vitamin B1, loại giàu chất khoáng như rau (rau muống, mồng tơi), quả (cam, quýt, đu đủ chín)…; thịt lợn, thịt gà, cá tươi, đậu phụ, sữa đậu nành.
    Đặc biệt, người cao tuổi không nên uống rượu, bia. Vì rượu có khả năng làm tổn hại tế bào gan. Người cao tuổi nên tránh những loại nước uống gây mất ngủ như cà phê và những nước uống có chất cafein như Pepsi, Coca Cola. Không hút thuốc lá và tránh xa khói thuốc lá,…
    Luyện tập thể thao
    Hình thức luyện tập thể thao tương đối phù hợp với người cao tuổi là tập dưỡng sinh một cách đều đặn. Nơi tập cần bảo đảm vệ sinh, thoáng mát, tránh gió lùa, nhất là mùa lạnh, tốt nhất có cả nơi ngồi nghỉ, tránh mưa, gió đột ngột.
    Ngoài ra, cần tạo một môi trường thư giãn và yên tĩnh khi đi ngủ, bao gồm các điều kiện tối ưu về ánh sáng, tiếng ồn, nhiệt độ… tạo thói quen về trình tự giờ giấc, các bước đi vào giấc ngủ. Khi đi ngủ không nên đọc sách hoặc xem ti-vi, nhìn đồng hồ, tránh căng thẳng hoặc xúc cảm trước khi đi ngủ…
    Trong trường hợp người cao tuổi bị các bệnh như đau xương khớp dẫn đến mất ngủ hoặc mất ngủ kéo dài không rõ nguyên nhân thì cần đi khám và dùng thuốc theo chỉ định của bác sĩ.
    Theo Sức khoẻ & Đời sống

    Bài 7: Bí đỏ- vị thuốc chữa mất ngủ


    [​IMG]

    Trong số các loại quả, bí đỏ là nhà vô địch về hàm lượng sắt, giàu vitamin, muối khoáng cũng như các axit hữu cơ. Axit ascorbin có trong bí đỏ giúp tránh cảm, vitamin nhóm B giúp giảm mệt mỏi, cáu giận và mất ngủ, củng cố tóc và móng chân, tay.

    Bí đỏ có nhiều tính năng chữa bệnh. Khi bị bệnh về gan, nên ăn càng nhiều cùi bí đỏ sống càng tốt. Còn nếu bạn cảm thấy bí đỏ sống không ngon, có thể ăn cháo bí đỏ nấu với gạo. Khi bị mất ngủ, buổi tối bạn nên dùng nước ép bí đỏ hoặc nước nấu bí đỏ với mật ong.

    Nước ép bí đỏ cũng rất tốt đối với người bị bệnh tiểu đường và những rối loạn khác nhau về trao đổi chất. Người ta dùng cùi bí đỏ tươi giã nát để đắp vào những vùng bị eczema, bỏng, nổi ban, mụn trứng cá và những nơi bị viêm khác trên da.

    Những người phải đứng lâu trong ngày cũng có thể dùng cùi bí đỏ tươi giã nát để loại bỏ cơn đau dưới chân. Dầu ép từ hạt bí đỏ được coi là một sản phẩm dinh dưỡng phòng chữa bệnh. Dầu bí đỏ có ảnh hưởng tốt tới gan, giúp cho những người bệnh tuyến tiền liệt, ngăn ngừa béo phì, cải thiện thành phần máu, loại bỏ cholesterol. Y học dân tộc khuyên nên thường xuyên sử dụng hạt bí đỏ khô.

    Trong đời sống thường ngày, người ta hay nấu canh bí đỏ với đậu phộng giã dập và rau ngót, hoặc món bí đỏ chiên.
    (st)

    Riêng em TroVeCatBui thì chỉ cần dùng bài 7 thôi ạ, bí đỏ xào tỏi :)
    Chúc các anh chị đêm nào cũng ngủ ngon [};-
  3. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    Chuyện Đời Thường !


    Cưới nhau được hai năm, chồng bàn với tôi về quê đón mẹ anh lên ở với chúng tôi để bà được sống an nhàn những ngày cuối đời.

    [​IMG]
    Bố anh mất sớm từ khi anh còn nhỏ, nên bà mẹ gửi gắm tất cả mọi hy vọng vào anh. Một mình bà chắt chiu thắt lưng buộc bụng nuôi anh khôn lớn cho tới ngày học xong đại học. Tôi đồng ý ngay và lập tức dọn dẹp dành riêng cho bà căn phòng có ban công hướng Nam, vừa có thể sưởi nắng vừa có thể bày vài chậu cây cảnh. Bước vào căn phòng chan hòa ánh sáng vừa dọn xong, anh chẳng nói chẳng rằng bất chợt bế xốc lấy tôi và quay một vòng quanh phòng. Khi tôi sợ quá cào cấu anh xin anh bỏ xuống thì anh bảo: "Nào, chúng mình về quê đón mẹ nhé!".
    Chồng tôi cao lớn, còn tôi thì bé nhỏ và thích được nép đầu vào ngực anh. Những lúc ấy, tôi có cảm giác như anh có thể nhét gọn tôi vào túi áo. Những hôm hai người tranh cãi mà tôi không chịu thua, anh đều nhấc bổng tôi lên ngang đầu và quay tít cho đến khi tôi sợ hết hồn xin anh buông tha mới thôi. Tôi thích cái cảm giác vừa sợ vừa sung sướng ấy.
    Mẹ anh sống ở thôn quê lâu năm nên rất khó có thể sửa ngay được những tập quán của người nhà quê. Chẳng hạn, thấy tôi hay mua hoa tươi bày ở phòng khách, bà có vẻ khó chịu. Cực chẳng đã, một hôm bà bảo: "Các con thật chẳng biết chi tiêu gì cả. Hoa có ăn được đâu mà mua làm gì kia chứ?". Tôi cười: "Mẹ ơi, trong nhà có hoa tươi nở rộ thì ai nấy đều vui vẻ cả". Bà cúi đầu lầu bầu gì đấy. Chồng tôi bảo: "Đây là tập quán của người thành phố, mẹ ạ. Lâu ngày mẹ sẽ quen thôi." Bà không nói gì nữa, nhưng sau đấy mỗi bận thấy tôi mua hoa về, bao giờ bà cũng không thể im lặng mà cứ hỏi mua hết bao nhiêu tiền. Khi tôi nói giá cả thì bà chép miệng tiếc rẻ.
    Có lần thấy tôi xách về túi to, túi nhỏ các thứ mua sắm được, bà gặng hỏi giá tiền từng thứ một. Tôi kể lại giá mỗi thứ. Nghe xong bà chép miệng thở dài thườn thượt. Chồng tôi véo mũi tôi và thì thầm: "Ngốc ơi, em đừng nói giá thật với mẹ thì sẽ chẳng sao cả, phải không nào?". Cuộc sống đang vui tươi thế, dần dần có những hòa âm trái tai. Điều làm bà khó chịu nhất là thấy con trai mình ngày ngày dậy sớm chuẩn bị bữa sáng. Đàn ông mà chui vào bếp nấu ăn cho vợ thì coi sao được, bà nghĩ vậy. Vì thế mà bữa sáng nào, bà cũng nặng mặt không vui. Tôi giả tảng không thấy gì thì bà khua đũa đụng bát tỏ ý không bằng lòng.
    Làm giáo viên dạy múa ở Cung Thiếu niên, ngày nào tôi cũng phải nhảy nhót mệt bã người nên khi ngủ dậy thường nằm tận hưởng chăn đệm ấm áp, coi đó là một thú hưởng thụ. Vì thế tôi đành giả câm giả điếc trước sự chống đối của bà mẹ chồng. Đôi khi bà cũng làm giúp tôi một ít việc nhà, nhưng thật ra chỉ làm tôi thêm bận bịu mà thôi. Chẳng hạn, những túi ni lông đựng đồ, mọi khi tôi đều quẳng vào thùng rác thì bà tích cóp lại, bảo là để hôm nào bán cho đồng nát. Khắp nhà đầy những túi ni lông.
    Mỗi lần rửa bát hộ tôi, bà đều hà tiện không dùng nước rửa chén thế là tôi phải rửa lại, dĩ nhiên phải kín đáo để bà khỏi tự ái. Một tối nọ, khi tôi đang rửa chén trộm như thế thì bà nhìn thấy. Thế là bà sập cửa đánh sầm một cái, nằm lì trong buồng khóc gào lên. Chồng tôi cuống quýt chẳng biết làm gì. Cả tối hôm ấy anh không nói với tôi câu nào. Tôi làm nũng với anh, anh cũng chẳng thèm để ý. Tôi điên tiết lên vặn lại: "Thế thì rốt cuộc em sai chỗ nào ạ?". Anh trợn mắt: "Tại sao em không thể phiên phiến một chút nhỉ, bát không sạch thì ăn cũng có chết đâu, hả?".
    Một thời gian dài sau đấy, bà chẳng nói chuyện với tôi. Không khí trong nhà bắt đầu dần dần căng thẳng. Chồng tôi rất mệt mỏi, chẳng biết nên làm ai vui lòng trước. Không muốn để con trai làm bữa sáng, bà quả quyết nhận lấy "nhiệm vụ nặng nề" này. Rồi khi thấy anh ăn uống ngon lành, bà lại nhìn ngó tôi với ý trách móc tôi không làm tròn bổn phận người vợ, khiến tôi rất khó xử. Để thoát khỏi cảnh ấy, tôi đành không ăn bữa sáng ở nhà mà mua túi sữa trên đuờng đi làm, mang đến cơ quan ăn. Tối hôm ấy lúc đi ngủ, anh bực bội bảo: "Có phải là em chê mẹ anh nấu ăn bẩn nên mới không ăn sáng ở nhà, đúng không?" rồi anh lạnh nhạt nằm quay lưng lại, mặc cho tôi nước mắt đầm đìa vì ấm ức. Sau cùng anh thở dài: "Cứ coi như là em vì anh mà ăn sáng ở nhà, được không nào?". Thế là sáng sáng tôi đành ngồi vào bàn ăn với tâm trạng ê chề.
    Một hôm, khi đang ăn món cháo bà nấu, tôi chợt thấy buồn nôn, mọi thứ trong bụng muốn oẹ ra, gắng kìm lại mà không tài nào kìm được, tôi đành quăng bát đũa chạy ù vào phòng vệ sinh, nôn thốc nôn tháo. Sau một hồi hổn ha hổn hển thở, khi tôi bình tâm lại thì nghe thấy bà bù lu bù loa vừa khóc vừa đay nghiến oán trách tôi bằng những từ ngữ nhà quê, còn anh thì đứng ngay trước cửa phòng vệ sinh căm tức nhìn tôi. Tôi há hốc miệng chẳng nói được gì, thật ra nào mình có cố ý nôn đâu. Lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau to.
    Mới đầu mẹ anh còn giương mắt đứng nhìn, sau đấy bà thất thểu bỏ ra ngoài. Anh tức tối nhìn tôi rồi đi ra theo bà. Ba ngày liền không thấy bà và anh về nhà, cả đến điện thoại cũng không thấy gọi. Tôi tức điên người mỗi khi nghĩ lại từ hôm bà lên đây ở, mình đã phải chịu bao nhiêu nỗi oan ức, thế mà anh ấy còn muốn tôi thế nào nữa đây? Không hiểu sao dạo này tôi hay buồn nôn thế, ăn gì cũng không thấy ngon, lại thêm trong nhà bao nhiêu chuyện rắc rối, tâm trạng vô cùng tồi tệ. Cuối cùng, vẫn là các bạn ở cơ quan bảo: "Sắc mặt cậu xấu lắm, nên đi khám bệnh thôi!". Kết quả kiểm tra ở bệnh viện cho thấy tôi đã có bầu. Bây giờ mới rõ tại sao sáng hôm ấy tôi bỗng dưng buồn nôn.
    Niềm hạnh phúc sắp có con pha trộn với một chút buồn giận oán trách: Tại sao chồng mình và cả bà mẹ chồng nữa lại không nghĩ tới chuyện ấy nhỉ? Tôi gặp anh tại cổng bệnh viện. Xa nhau mới có ba ngày mà trông anh tiều tụy quá chừng. Tôi định quay đi, nhưng bộ dạng ấy khiến lòng tôi xót xa, không nén được, tôi gọi anh. Anh nhìn tôi như người xa lạ, ánh mắt không giấu nổi nỗi chán ghét như một mũi kim lạnh buốt đâm vào lòng tôi. Tôi tự nhủ "đừng nhìn anh ấy, đừng nhìn anh ấy", và chặn một chiếc taxi lại. Thật ra lúc ấy tôi chỉ muốn hét to: "Anh yêu của em, em sắp sinh cho anh một cục cưng đây!" rồi được anh bế xốc lên sung sướng quay một vòng. Ước muốn ấy đã không xảy ra. Khi ngồi trên taxi, nước mắt tôi ứa ra lã chã. Vì sao chỉ một lần cãi nhau đã làm cho tình yêu của chúng tôi trở nên tồi tệ tới mức này cơ chứ?
    Về nhà, tôi nằm trên giường nghĩ tới chồng, tới nỗi chán ghét đầy trong mắt anh. Tôi nắm lấy góc chăn khóc nấc lên. Nửa đêm, có tiếng lạch cạch mở ngăn kéo. Khi bật đèn lên tôi trông thấy khuôn mặt đầy nước mắt của anh. Thì ra anh về nhà lấy tiền. Tôi lạnh nhạt nhìn anh không nói gì. Anh cũng làm như không thấy tôi, lấy xong các thứ liền vội vã bỏ đi. Có lẽ anh định thật sự chia tay với tôi đây. Thật là một người đàn ông có lý trí, biết tách bạch tình và tiền rạch ròi như thế đấy. Tôi cười nhạt, nước mắt lã chã tuôn rơi.
    Hôm sau tôi không đi làm mà ở nhà, muốn xem xét lại mọi ý định của mình rồi tìm anh trao đổi cho xong mọi chuyện. Khi đến công ty của anh, cậu thư ký ngạc nhiên nhìn tôi: "Ơ kìa, mẹ tổng giám đốc bị tai nạn, đang nằm bệnh viện kia mà". Tôi trố mắt cứng họng, lập tức đến ngay bệnh viện. Nhưng khi tìm được anh thì bà đã tắt thở rồi. Anh không hề nhìn tôi, mặt cứ lầm lầm. Tôi nhìn khuôn mặt vàng vọt không hồn của bà, nước mắt ứa ra: Trời ơi! Tại sao lại đến nông nỗi này cơ chứ? Cho tới hôm an táng mẹ, anh vẫn không thèm nói với tôi một câu nào, thậm chí mỗi khi nhìn tôi, ánh mắt anh đều hiện lên nỗi chán ghét tột độ. Nghe người khác kể lại, tôi mới biết sơ qua về vụ tai nạn. Hôm ấy bà bỏ nhà rồi thẫn thờ đi về phía ga xe lửa, bà muốn về quê mà. Chồng tôi đuổi theo, thấy thế bà rảo bước đi nhanh hơn. Khi qua đuờng, một chiếc xe buýt đâm vào bà... Cuối cùng thì tôi đã hiểu tại sao anh ấy chán ghét mình.
    Nếu hôm ấy mình không nôn oẹ, nếu hôm ấy mình không to tiếng cãi nhau với anh ấy, nếu... Trong lòng anh, tôi là kẻ tội phạm gián tiếp giết chết bà. Anh lẳng lặng dọn vào ở phòng mẹ, tối tối khi về nhà, người sặc mùi rượu. Lòng tự trọng bị tổn thương bởi nỗi xấu hổ và tự thương hại đè nặng khiến tôi thở không ra hơi nữa. Muốn giải thích mọi chuyện, muốn báo anh biết chúng tôi sắp có con rồi, nhưng cứ thấy ánh mắt ghẻ lạnh của anh là tôi lại thôi không nói gì. Thà anh đánh tôi mắng tôi một trận còn hơn. Tôi có cố ý để xảy ra mọi tai họa ấy đâu!
    Ngày tháng cứ ngột ngạt lặp đi lặp lại. Càng ngày anh ấy càng về nhà muộn hơn. Chúng tôi cứ thế căng với nhau, xa lạ hơn cả người qua đuờng. Tôi như cái thòng lọng thắt vào tim anh. Một hôm, khi đi qua một hiệu ăn Âu, tôi nhìn qua cửa kính thấy chồng mình đang ngồi đối diện với một cô gái trẻ và nhè nhẹ vuốt tóc cô. Thế là tôi đã hiểu rõ tất cả. Sau giây lát ngớ người ra, tôi vào hiệu ăn, đến đứng trước mặt chồng mình, trân trân nhìn anh, mắt ráo hoảnh. Tôi không muốn nói gì hết, và cũng chẳng biết nói gì. Cô gái nhìn tôi, nhìn chồng tôi rồi đứng lên định bỏ đi. Anh ấn cô ngồi xuống rồi cũng trân trân nhìn lại tôi, không chịu thua. Tôi chỉ còn nghe thấy tim mình đập chầm chậm từng nhịp như đang sắp kề cái chết. Kẻ thua cuộc là tôi, nếu cứ đứng nữa thì tôi và đứa bé trong bụng sẽ ngã xuống. Đêm ấy anh không về nhà. Bằng cách đó anh báo cho tôi biết: Cùng với sự qua đời của mẹ anh, tình yêu giữa hai chúng tôi cũng đã chết. Những ngày sau, anh vẫn không về nhà.
    Có hôm đi làm về, tôi thấy tủ áo như bị sắp xếp lại, chắc anh ấy về lấy các thứ của mình. Tôi chẳng muốn gọi điện thoại, ý định giải thích mọi chuyện cho anh cũng biến mất hẳn. Tôi sống một mình. Đi bệnh viện khám thai một mình. Trái tim tôi như vỡ vụn mỗi khi trông thấy cảnh các bà vợ được chồng dìu đến bệnh viện. Các bạn ở cơ quan bóng gió khuyên tôi bỏ cái thai đi cho yên chuyện nhưng tôi kiên quyết không chịu. Tôi như điên lên muốn được sinh đứa bé này, coi đó nhu sự bù đắp việc bà mẹ chồng qua đời. Một hôm đi làm về nhà, tôi thấy anh ngồi trong phòng khách mù mịt khói thuốc lá, trên bàn đặt một tờ giấy. Không cần xem, tôi đã biết tờ giấy đó viết gì rồi. Trong hơn hai tháng chồng vắng nhà, tôi đã dần dà học được cách giữ bình tĩnh.
    Tôi nhìn anh, cất mũ rồi bảo: "Đợi một tí, tôi sẽ ký ngay đây". Anh nhìn tôi, ánh mắt lộ vẻ bối rối chẳng khác gì tôi. Vừa cởi cúc áo khoác, tôi vừa tự nhủ: "Chớ có khóc đấy, chớ có khóc đấy... ". Hai mắt nhức lắm rồi, nhưng tôi quyết không cho chúng nhỏ lệ nữa. Mắc xong áo lên móc, thấy anh cứ chằm chằm nhìn cái bụng to của tôi, tôi mỉm cười đi đến bàn, cầm lấy tờ giấy, rồi chẳng xem gì hết, liền ký tên mình và đẩy tờ giấy cho anh.
    "Em có bầu rồi đấy à?". Đây là lần đầu tiên anh ấy nói chuyện với tôi kể từ hôm bà bị nạn. Nước mắt tôi trào ra không thể nào ngăn nổi. "Vâng, nhưng không sao cả, anh có thể đi được rồi". Anh không đi mà ngồi lại, hai chúng tôi nhìn nhau trong bóng tối. Anh từ từ ôm lấy tôi, nước mắt nhỏ ướt đầm vai áo tôi. Thế nhưng lòng tôi đã không còn gì nữa, rất nhiều thứ đã biến đi xa lắm rồi, xa tới mức có đuổi theo cung chẳng lấy lại được nữa.
    Không nhớ là anh ấy đã nói với tôi bao nhiêu lần câu "xin lỗi" nữa. Trước đây tôi cứ tưởng mình sẽ tha thứ cho anh, nhưng bây giờ thì không. Suốt đời tôi sao quên được ánh mắt băng giá anh nhìn tôi khi đứng trước cô gái nọ ở hiệu ăn Âu hôm ấy. Chúng tôi đã rạch vào tim nhau một vết thương sâu hoắm. Tôi không cố tình, còn anh thì cố tình. Quá khứ không thể nào trở lại được nữa. Trái tim tôi chỉ ấm lên mỗi khi nghĩ đến đứa bé trong bụng, còn với anh thì tim tôi đã lạnh như băng. Tôi không đụng đến tất cả những thức ăn anh mua về, không nhận bất cứ món quà nào anh tặng, không nói với anh nửa lời. Kể từ hôm ký vào tờ giấy kia, hôn nhân và tình yêu, tất cả đều đã biến mất khỏi trái tim tôi.
    Có hôm anh định trở lại phòng ngủ của chúng tôi. Anh vào thì tôi ra phòng khách nằm. Thế là anh đành phải về ngủ ở phòng của bà. Đêm đêm, đôi lúc từ phòng anh vẳng ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Tôi nghe thấy nhưng lặng thinh. Lại dở trò cũ chứ gì. Ngày trước, mỗi bận bị tôi làm mặt giận phớt lờ, anh đều giả vờ ốm như vậy, khiến tôi ngoan ngoãn đầu hàng và chạy đến hỏi xem anh có sao không. Thế là anh ôm lấy tôi cười ha hả. Anh quên rồi, ngày ấy tôi thương anh vì hai người yêu nhau. Bây giờ thì chúng tôi còn có gì nữa đâu? Tiếng rên rỉ ấy kéo dài đứt quãng cho tới ngày đứa bé ra đời.
    Suốt thời gian chờ đợi ấy, hầu như ngày nào anh cũng mua sắm thứ gì cho con, nào là đồ dùng của trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, nào là sách nhi đồng... Những thứ ấy chất gần đầy căn phòng của anh. Tôi biết anh làm thế là để tôi cảm động, nhưng tôi giờ đã trơ như đá. Anh đành giam mình trong phòng, ngồi gõ phím máy tính lạch cạch. Chắc là tìm vợ trên mạng. Nhưng chuyện ấy đâu còn có ý nghĩa gì với tôi nữa.
    Năm sau, vào một đêm khuya cuối xuân, cơn đau bụng dữ dội khiến tôi thét lên. Anh nhảy xổ vào buồng, hình như khi đi nằm anh vẫn không thay quần áo chỉ là để chờ giây phút này. Anh cõng tôi chạy xuống cầu thang, chặn taxi lại. Dọc đường, anh cứ nắm chặt tay tôi, luôn lau mồ hôi trên trán tôi. Đến bệnh viện, anh lại cõng tôi chạy đến khoa sản. Khi nằm trên đôi vai gầy guộc mà ấm áp của anh, một ý nghi chợt lóe lên trong óc tôi: Trên đời này, liệu có ai yêu thương mình như anh ấy không nhỉ?
    Rồi anh vịn cánh cửa khoa sản, đưa ánh mắt ấm áp dõi theo tôi đi vào trong. Tôi cố nhịn đau mỉm cười với anh. Khi tôi ra khỏi phòng đẻ, anh nhìn tôi và thằng bé, rưng rưng nước mắt mỉm cười. Tôi chạm vào tay anh, chợt thấy anh mềm nhũn người, mệt mỏi từ từ ngã xuống. Tôi gào tên chồng mình..., anh chỉ mỉm cười, nhắm nghiền mắt lại... Tôi cứ tưởng mình sẽ không bao giờ còn nhỏ nước mắt vì anh, thế mà lúc ấy một nỗi đau xé ruột xé gan bỗng dội lên trong lòng.
    Bác sĩ cho biết chồng tôi bị ung thư gan, cách đây 5 tháng mới phát hiện, khi đó bệnh đã ở thời kỳ cuối, anh chịu đựng được lâu thế quả là một chuyện lạ hiếm có. Ông bảo: "Chị nên chuẩn bị hậu sự đi thì vừa". Mặc y tá ngăn cấm, tôi trốn ngay về nhà, xộc vào phòng anh, mở máy tính ra xem. Một nỗi đau nhói lên làm trái tim tôi nghẹn lại. Thế đấy, 5 tháng trước đây anh đã phát hiện mình bị ung thư gan, những tiếng rên rỉ của anh là thật cả, nhưng tôi lại cứ cho là...
    Những điều ghi trong máy tính rất dài, đó là lời trăn trối anh để lại cho con mình.
    Con của bố!
    Vì con mà bố ráng chịu đựng cho tới nay, chờ bao giờ trông thấy con thì bố mới chịu ngã xuống. Đấy là nguyện vọng lớn nhất của bố hiện giờ... Bố biết rằng, đời con sẽ có nhiều niềm vui hoặc có thể gặp trắc trở. Nếu bố có thể cùng con đi suốt quãng đời con lớn lên thì vui biết bao. Nhưng bố không có dịp may ấy nữa rồi. Bây giờ bố ghi lại vào máy tính từng vấn đề con sẽ có thể gặp phải trên đuờng đời, khi nào gặp những vấn đề ấy thì con có thể tham khảo ý kiến của bố, con nhé.
    Con ơi, viết xong mấy chục trang này, bố cảm thấy như mình đã cùng đi với con suốt chặng đuờng trưởng thành của con. Bây giờ bố thật sự vô cùng sung sướng. Hãy yêu mẹ con nhé! Mẹ rất vất vả vì con đấy. Mẹ con là người yêu con nhất và cũng là người bố yêu quý nhất...
    Chồng tôi viết về tất cả mọi chuyện, kể từ khi đứa bé còn ở vườn trẻ cho tới lúc nó học tiểu học, trung học, đại học, rồi ra công tác, cả đến chuyện yêu đương của con nữa. Anh cũng để lại một bức cho tôi:
    Em yêu quý!
    Được lấy em làm vợ là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời anh. Em hãy tha thứ việc anh đã làm tổn thương em. Hãy tha lỗi việc anh giấu tình hình bệnh tật của mình, chẳng qua chỉ vì anh không muốn để em phải lo nghĩ trong thời gian chờ bé chào đời...
    Em yêu quý!
    Nếu khi đọc những dòng này mà em khóc thì nghĩa là em đã tha thứ cho anh rồi. Như thế anh sẽ có thể mỉm cười cảm ơn em luôn luôn yêu anh... Anh sợ rằng mình sẽ không có dịp tự tay tặng cho con những món quà anh đã mua sắm. Phiền em hằng năm thay anh tặng quà cho con, trên bao gói nhớ đề rõ ngày tặng, em nhé...
    Khi tôi trở lại bệnh viện thì anh vẫn đang hôn mê. Tôi bế con đến, đặt nó nằm bên cạnh anh và nói: "Anh ơi, anh hãy mở mắt ra cười lên nào. Em muốn để con mãi mãi ghi nhớ hơi ấm của bố khi nó nằm trong lòng anh... ".
    Chồng tôi khó nhọc mở mắt, khẽ mỉm cười. Thằng bé rúc vào lòng bố, ngọ ngoạy nắm tay nhỏ xíu hồng hồng. Tôi ấn nút máy ảnh, nước mắt chảy ràn rụa trên mặt...
    (st)
  4. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    Nơi Đó Anh Dẫn Em Đi Cùng [};-

  5. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Bé ơi sao lại mất ngủ thía.

    Món chè bí đỏ rất ngon nha,nấu theo kiểu chè cháo đơn giản ăn cũng tốt ,nếu cầu ký thì bé nấu(hoặc hấp) bí đỏ cho nhừ ,nghiền mịn trộn với chút đường trắng +bột nếp+thêm chút bột năng cho giòn ,trong,nấu 1 nồi nước có thể thêm hạt sen ,rồi viên cái bộtnâythnhf từng viên như lòng đỏ trứng chim cút( hay chứng gà) cho vào nấu như bánh trôi ,chín vớt ra cho chút bột năng ,hoặc sắn dây vào nấu thành chè ngon ,lạ miệng ai ăn cũng thích bé ạ.[r32)]
    Bé xem ký thêm tại đây nhé:http://f319.com/giaoluu/1565846/page-16
  6. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Ý Nghĩa Cuộc Sống




    Đừng đợi phải nhìn thấy một nụ cười…Rồi mới mỉm cười lại.!
    Đừng đợi đến khi được yêu thương…Rồi mới yêu thương.!
    Đừng đợi đến khi cô đơn…Rồi mới nhớ ra bạn bè.!
    Đừng đợi đến khi có một công việc vừa ý…Rồi mới làm việc.!
    Đừng đợi đến khi có thật nhiều…Rồi mới chia sẻ đôi chút.!
    Đừng đợi đến khi vấp ngã…Rồi mới nhớ đến những lời khuyên.!
    Đừng đợi đến khi có thật nhiều thời gian…Rồi mới khởi đầu công việc.!
    Đừng đợi đến khi làm người khác buồn lòng…Rồi mới xin lỗi.!
    Đừng đợi…Vì không biết…????...Bạn sẽ phải đợi bao lâu…???!!!



    [​IMG]



  7. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    :((:((:(( Hãy nói mọi chuyện với nhau thật dịu dàng kẻo suốt đời hối hận
  8. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Ý Nghĩa Cuộc Sống


    Lúc bạn 20 tuổi, khi tỉnh dậy bạn muốn tình yêu

    Lúc bạn 30 tuổi, khi tỉnh dậy bạn muốn hôn nhân

    Lúc bạn 40 tuổi, khi tỉnh dậy bạn muốn thành công

    Lúc bạn 50 tuổi, khi tỉnh dậy bạn muốn giàu có

    Lúc bạn 60 tuổi, khi tỉnh dậy bạn muốn sung túc

    Lúc bạn 70 tuổi, khi tỉnh dậy bạn muốn sức khỏe

    Lúc bạn 80 tuổi, bạn chỉ muốn tỉnh dậy.

    ……Hãy trân trọng ngày hôm nay nhé.!



    [​IMG]
  9. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Khi vấp ngã...
    Đừng vội nản chí và buông xuôi!
    Bởi...
    Ta sẽ trưởng thành hơn sau những cú ngã ấy.
    Cuộc sống...
    Sẽ không tránh khỏi những khó khăn,biết bao người họ đã vượt qua được,
    vậy sao mình lại không thể???
    Cố gắng lên nhé! Đừng vội bỏ cuộc.
    Bởi...
    Hết mưa rồi là nắng hửng lên thôi

    Ánh sáng luôn ở nơi cuối con đường!



    [​IMG]



  10. TroVeCatBui1

    TroVeCatBui1 Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/09/2013
    Đã được thích:
    3.097
    Những điều người hạnh phúc không làm


    Hạnh phúc là khái niệm rất đơn giản, tuy vậy nhiều người lại gặp khó khăn trong việc đạt được nó bởi đôi lúc chúng ta vô tình tạo ra những chướng ngại ngăn chúng ta được hạnh phúc.

    Vì vậy, nhận biết được những vật chướng ngăn cản hạnh phúc là bước đầu tiên trong việc được hạnh phúc. Người hạnh phúc và người không hạnh phúc nhìn thế giới theo cách đối nghịch nhau. Hãy cùng điểm qua những cách người hạnh phúc luôn giữ mình hạnh phúc và những người không hạnh phúc vẫn luôn không hạnh phúc.

    [​IMG]

    1. Buôn chuyện


    Những người hay buôn chuyện là những người không thoả mãn với cuộc sống cá nhân.

    Nếu bạn hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống của bạn, vậy bạn có còn phải quan tâm đến cuộc sống người khác không? Không có lý do gì để bạn phải như vậy - buôn chuyện chỉ khiến bạn trông đáng thương và đang cảm thấy ghen tị với người khác mà thôi.

    2. Để những vấn đề của người khác ảnh hưởng đến mình

    Những người không thể tập trung vào việc của mình thường là những người có cuộc sống nội tâm không như mong muốn. Họ luôn tìm kiếm những sai sót và lỗi lầm của người khác để cảm thấy tốt hơn. Những người này thường có cuộc sống nhàm chán và không có thú vị, vì vậy họ phải lôi vấn đề của người khác để giảm bớt sự nhàm chán cho chính họ.

    Ngoài ra, họ luôn phải bình luận về cuộc sống người khác cũng như đánh giá khắt khe về người khác để lấp đầy khoảng trống trong cuộc sống họ cũng như cảm thấy tốt hơn về chính bản thân họ.

    3. Suy nghĩ tiêu cực

    Có những người luôn cảm thấy không may mắn, luôn phàn nàn về mọi thứ, tuy nhiên lại cũng có những người lạc quan, luôn tìm kiếm những khía cạnh tích cực trong mọi chuyện.

    Suy nghĩ tích cực ảnh hưởng trực tiếp đến sự hạnh phục của bạn, vì bạn sẽ luôn tập trung vào những điều tốt đẹp thay cho những điều chưa hoàn hảo.

    4. Ghen tị

    Không có lý do gì để một người hạnh phục phải đi ghen tị với những người khác. Họ nhận ra được những điều tốt đẹp họ sở hữu và tận hưởng những điều đó.

    Những người hạnh phúc không hay so sánh mình với người khác vì họ thường hài lòng với chính bản thân họ. Thay vì luôn ghen tị với người khác, những người hạnh phúc sẽ tập trung vào những thành công của chính họ và tận hưởng những khoảnh khắc đó.

    5. Tìm kiếm sự chấp thuận từ người khác

    Người hạnh phúc không cần phải nhìn sang người khác để biết giá trị của mình. Họ tự nhận ra giá trị của bản thân họ và không phải sống để làm thoả mãn người khác. Họ làm những việc mà họ tin sẽ làm họ thăng tiến. Bằng cách không để ý kiến của người khác làm ảnh hưởng đến mình, người hạnh phúc có thể hoàn toàn tập trung vào sự phát triển của bản thân.

    6. Thù hằn

    Tuyệt đối không nên thù hằn người khác. Trong cuộc sống luôn có luật nhân-quả, nên hãy cứ quan tâm tới cuộc sống của mình trước. Thay vì tập trung vào việc trả thù ai đó, người hạnh phúc thường cố gắng nhìn vấn đề một cách đơn giản hơn.

    Cách duy nhất để ngừng sự thù hằn là từ bỏ và chấp nhận nó. Hãy thay thế những cảm xúc tiêu cực bằng những suy nghĩ tích cực. Đó là cách duy nhất. Hãy vượt qua nó và chấp nhận.

    7. Oán giận

    Khi oán giận ai đó thật ra những gì bạn làm chỉ là tiếp tục làm nỗi buồn của mình thêm sâu sắc. Hãy học cách từ bỏ một số thứ, đặc biệt là những thứ không thể thay đổi được và những thứ thuộc về quá khứ.

    Sự oán giận sẽ huỷ hoại con người bên trong bạn và gây ra stress. Khi bạn học được cách từ bỏ sự oán giận, bạn sẽ cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

    8. Tranh luận chỉ để chứng minh mình đúng

    Nhiều người một khi đã có chính kiến gì thì sẽ giữ mãi ý kiến của họ, kể cả khi những điều họ tin đã bị người khác chứng minh là sai.

    Bạn không nên tranh luận gay gắt về một vấn đề mà bạn biết chắc là những người còn lại sẽ không chấp nhận nghe, chỉ để mình trông hiểu biết hơn trong mắt người khác. Bạn làm thế chỉ càng nâng cái tôi của họ lên. Đừng áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác hoặc nghĩ rằng mình là nhất, vì ai cũng có lý do của họ đối với những việc họ nghĩ và làm. Hãy nêu quan điểm của mình một cách nhẹ nhàng và đừng quên lắng nghe cả quan điểm của người khác. Rốt cuộc thì bạn vẫn luôn có quyền đồng tình hoặc không đồng tình với ý kiến của họ.

    9. Kỳ vọng

    Một trong những thách thức lớn nhất trong cuộc sống chúng ta là học cách chấp nhận con người thật của mỗi người . Khi bạn nhận ra rằng sự kỳ vọng của bạn không thể làm thay đổi ai đó, thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn với bạn. Vấn đề sẽ nảy sinh khi sự kỳ vọng không thành sự thật. Những sự kỳ vọng không thực tế, trong nhiều trường hợp, dẫn tới sự thất vọng.

    Hãy cứ kỳ vọng, nhưng hãy luôn giữ tư tưởng thoải mái.

    10. Né tránh các vấn đề cá nhân

    Khi có một vấn đề nảy sinh, những người không hạnh phúc thường né tránh nó. Đây là cách tồi tệ để đối mặt với tình huống, vì bạn càng để một vấn đề lâu hơn, vấn đề đó sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn.

    Bạn phải cố giải quyết vấn đề càng sớm càng tốt mới mong giảm được những hệ quả đi kèm. Stress và sự lo âu gây ra bởi sự né tránh này sẽ khiến bạn luôn đau khổ và đắm chìm trong lo lắng.

    11. Tìm kiếm hạnh phúc từ những điều bên ngoài

    Hạnh phúc của bạn phụ thuộc vào cách bạn nhìn nhận sự việc hơn là bản thân chính sự việc đó. Bạn có thể nhìn nhận sự việc theo nhiều cách khác nhau. Do vậy, luôn cố gắng lạc quan là yếu tố rất quan trọng. Hãy nhìn lại chính bên trong bản thân mình để tạo ra niềm hạnh phúc cho chính mình.

    Đừng để việc nhìn vào người khác mới làm chính bạn hạnh phúc, bạn hoàn toàn có thể tự tạo ra hạnh phúc cho chính mình. Không có mối quan hệ hoặc việc sở hữu vật chất nào có thể làm bạn hạnh phúc thật sự nếu trước tiên, ngay chính bạn không hạnh phúc. Đây là một lỗi mà rất nhiều người mắc phải trong cuộc sống.

    12. Suy nghĩ quá nhiều về một/nhiều chuyện

    Suy nghĩ quá nhiều về một/nhiều sự việc gây ra những vấn đề không bắt nguồn từ đâu và có thể là nguyên nhân chính gây ra sự hiểu nhầm giữa hai/nhiều người với nhau.

    Nhiều người cho rằng việc suy nghĩ quá nhiều về một số thứ nhất định sẽ giúp họ đạt được kết quả tốt hơn. Tuy nhiên trên thực tế, việc phân tích quá nhiều về một sự việc nào đó lại không có nhiều ích lợi. Việc suy nghĩ, phân tích quá nhiều sẽ khiến bạn cảm thấy stress và lo âu.

    Bạn càng suy nghĩ quá nhiều về một việc thì bạn càng làm mình dễ bị suy nghĩ tiêu cực hơn. Các quyết định dựa trên lý trí sẽ càng khó đưa ra hơn nếu bạn chần chừ về chúng quá lâu vì động lực sau ý nghĩ ban đầu sẽ càng mờ mịt hơn.

    13. Sống trong quá khứ

    Quá khứ là quá khứ vì nó đã xảy ra. Không có lý do gì phải khiến bạn vương vấn quá khứ vì bạn cũng sẽ không thể thay đổi được gì. Người hạnh phúc thường chấp nhận quá khứ và tập trung vào tương lai. Họ chủ động tìm kiếm các cơ hội khác nhau để được sống một cuộc sống ý nghĩa nhất.

    14. Chạy theo đám đông

    Sự tự tin là đặc điểm quan trọng của bất kỳ người hạnh phúc nào. Tương tự, sự tư tin cũng là yếu tố mấu chốt mà người lãnh đạo phải có. Những người hạnh phúc thường có những niềm tin và quan điểm vững chắc, vì vậy, học cũng có khuynh hướng được làm lãnh đạo hơn.

    15. Quá nhạy cảm

    Khi bạn nghe thấy ý kiến hướng về phía mình, hãy dành chút thời gian và nghĩ về nó. Đừng phân tích sự việc quá sâu, hãy cứ để người đưa ra ý kiến được nói. Hãy nghe kỹ toàn bộ ý kiến của người nói - việc chỉ tập trung vào một số chi tiết là thủ phạm gây ra hiểu lầm. Mọi người thường bị cuốn vào những tình huống nhỏ nhặt - điều này thường xảy ra khi họ hiểu sai ý người nói. Nhưng hãy nhớ rằng chỉ có bạn mới có thể quyết định cách nghĩ về một câu nói/vấn đề. Hãy suy nghĩ thoáng ra và thử nghĩ xem bạn có thể đạt được bao nhiêu thứ tốt đẹp hơn nếu bạn học cách nhìn từ nhiều khía cạnh khác nhau.
    (st)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này