Tản mạn về CPI và TTCK (44)

Chủ đề trong 'Thị trường chứng khoán' bởi Vuthanhnguyen, 05/11/2023.

2774 người đang online, trong đó có 36 thành viên. 03:34 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 10 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 10)
Chủ đề này đã có 486986 lượt đọc và 3322 bài trả lời
  1. 100k

    100k Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    16/12/2021
    Đã được thích:
    18.903
    Bộ Công thương cần những người thực sự giỏi có tâm có tầm, chứ để một ông BT ngẫn bỏ mẹ, dân tình chán éo muốn nói gì thành ra vô cảm cụ @FBV (:|
    FBV, Clara21, Thanh_P2 người khác thích bài này.
  2. gadabong

    gadabong Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    01/03/2021
    Đã được thích:
    23.254
    LD.g giảm gần 90% rồi bác già, còn tăng xtk hay ko thì chỉ ngồi vái lạy.
    Autumn_Cloud, Binh Yen, Clara217 người khác thích bài này.
  3. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/04/2017
    Đã được thích:
    204.947
    có chứ

    xtk rất nhẹ nhàng

    Và tất nhiên, bác đừng dây vào hàng Khốn nạn đóa

    Vì Rác xịn, em mời gãy lưỡi bác còn không bao giờ chơi

    Thế nên, Đã tránh Rác rưởi và Cờ bạc là Tránh vĩnh viễn

    TTCK ai cũng có ăn, Miễn, Phải kiên trì Mục tiêu

    Bác đã chọn Eps cao, CT cao, thì đừng bao giờ liếc qua Rác rưởi XTK của tụi em

    Chân tình

    Lý tưởng và Mục đích, phải luôn duy nhất
    Autumn_Cloud, meo63, RemKP15 người khác thích bài này.
  4. Vuthanhnguyen

    Vuthanhnguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    12/05/2014
    Đã được thích:
    200.816
    Cuối tuần, mời Ace nhà TM văn nghệ, thư giãn một chút .

    Mùa ơi

    Mùa ơi. Mùa cuối của mùa
    Mùa đi như đợt gió lùa qua song
    Mùa đi qua những hoài mong
    Mùa hờ hững bước long đong phận người
    Mùa khan hiếm những nụ cười
    Mùa hiu hắt với tháng mười lập đông
    Mùa sương khói sóng đầu sông
    Mùa trôi lờ lặng cuối dòng nước xuôi
    Mùa cho trái Ổi chín mùi
    Ngồi trông kỷ niệm chôn vùi hiên xưa...
    ****
    Và một bình văn mà tôi rất tâm đắc :
    "... Chẳng phải chờ đến ngày lá rụng, khi cành cây trơ trụi, khi gió mùa se se lạnh, những hạt mưa chuyển mùa và nhịp sống dần chậm lại, chỉ lướt qua những vần thơ, một nỗi buồn man mác chạy dài, xuyên suốt từ đầu đến cuối như sự chuyển động liên tục của thời gian và không gian để rồi chững lại:

    “Mùa ơi. Mùa cuối của mùa”

    Ngay mở đầu bài thơ, tác giả gọi “Mùa ơi” một cách trực diện, không hề giấu diếm như một sự thừa nhận về cái điều tồn tại mà ai ai cũng biết, cũng thân thuộc.

    Mùa là gì? Ngôn ngữ khoa học thì mùa là sự phân chia của năm dựa trên những thay đổi chung nhất của chu kỳ thời tiết, sinh thái và số giờ ánh sáng ban ngày ở một khu vực nhất định. Theo truyền thống thì một năm có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Câu hỏi đặt ra là tác giả đang gọi tên của mùa nào? Dấu chấm được đặt ngay sau tiếng gọi, một khoảng dừng như để chờ tiếng đáp lại? Và rồi tiếp tục, một cách rõ ràng hơn “Mùa cuối của mùa”.

    Hãy xem từ “cuối”- nó chính là khoảng kết thúc của trạng thái này sang trạng thái khác. “Cuối” nếu là sự chấm dứt của những điều không tốt để chuyển sang điều tốt đẹp hơn sẽ khiến ta vui hơn nhưng “cuối” ở đây, tôi không thấy niềm vui xuất hiện.

    “Mùa cuối của mùa” là gì? Có phải là mùa đông không? Tôi không chắc chắn, mặc dù một loạt những câu thơ tiếp theo cho ta chút dấu hiệu:

    “Mùa đi như đợt gió lùa qua song”

    Hình ảnh “gió lùa qua song” khiến tôi liên tưởng tới một mái tranh nghèo, gió thổi rít qua song, một không gian trống trải đủ để gió sồng sộc chạy vào, quét qua một loạt đồ đạc, phả cái lạnh lên người và rồi vội vàng tìm điểm mở để thoát ra. Tác giả ví “Mùa đi như đợt gió lùa qua song” phải chăng muốn nhấn mạnh đến sự trôi qua nhanh chóng, dứt khoát, ào ào tới rồi đi trong chốc lát của thời gian khiến ta còn chưa kịp nắm bắt, đã vô hình tan ra trong không gian.

    “Mùa đi qua những hoài mong
    Mùa hờ hững bước long đong phận người “

    Mùa đến và đi, chứng kiến biết bao số phận con người, nhận biết bao gửi gắm, những mong đợi, ước mơ để rồi chỉ có thể “đi qua” một cách “hờ hững”. Thời gian nào có thiết tha ai để mà đứng lại xoa dịu phận đời ngược xuôi, vất vả, để mà an ủi số kiếp long đong lận đận, cứ vô tình mà bước, chẳng ngoái lại nhìn ai bao giờ. Chỉ có ta dù không muốn cũng chẳng đặng mà cuốn theo dòng chảy của thời gian, đôi khi lại lỳ lợm muốn bám riết lấy mốc kỷ niệm.

    “Mùa khan hiếm những nụ cười
    Mùa hiu hắt với tháng Mười lập đông”

    Khung cảnh vắng vẻ, buồn thiu hiện ra với một loạt các tính từ biểu lộ “khan hiếm”, “hiu hắt” bởi đã sang tiết lập đông, trái đất dường như chậm lại, trời nhanh tối hơn, cây rụng lá, bầu trời hoang vắng, những loài chim đã rời đi tìm hơi ấm phương nam.

    “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
    Ngày tháng mười chưa cười đã tối”

    Có lẽ tác giả cảm nhận và hiểu rõ sự hối hả, vồn vã của thời gian kèm theo đó là sự tiếc nuối.

    Tôi có băn khoăn một chút về “mùa khan hiếm những nụ cười”?

    Với người nông dân, nụ cười gắn với “được mùa” và “mất mùa”. Với người thi sĩ này, nụ cười khan hiếm này muốn chỉ điều gì? Phải chăng là những ngày mà cảm xúc chạm đáy, những ngày mà trong lòng lạnh giá như ôm cả mùa đông rét mướt? Hay phảng phất đâu đây sự đồng cảm, thương cảm với kiếp nhân sinh, giữa những cuộc đời vất vả xoay vần ngược xuôi, cái đói nghèo hiện về trước mắt?

    “Mùa sương khói sóng đầu sông
    Mùa trôi lờ lặng cuối dòng nước xuôi”

    Tôi thực sự mơ hồ về câu thơ với cụm “sương khói sóng đầu sông”.
    Đầu sông là nơi mà mọi con suối, kênh rạch được hình thành từ những mạch nước ngầm, từ hơi nước bốc lên ngoài đại dương, tích tụ thành mây theo gió trôi về thềm lục địa và rớt xuống, chảy tràn trên mặt đất tạo nên những dòng chảy đổ về. Thì đầu sông phải là nơi ồn ào, ầm ĩ, là nơi mà nước tung bọt trắng xoá, dòng chảy nhanh và xiết. Vậy cớ gì tác giả dùng từ “sương khói”? Có lẽ nào đó chỉ là ký ức của thời tuổi trẻ, sôi nổi, tràn trề sức sống, đã xa rất xa so với cái thực tại, mờ mờ ảo ảo, khó nắm bắt.

    “Mùa trôi lờ lặng cuối dòng nước xuôi”

    Dòng chảy đã trở nên chậm dãi, hoà mình trong lòng sông một cách lặng lẽ, chẳng muốn gây sự chú ý mà từ từ đổ ra biển lớn, thuận lòng mà trở về với cội nguồn đại dương. “Lá rụng về cội” là quy luật muôn thuở của vạn vật trên hành tinh này.

    Nếu như Nguyễn Khuyến phải để âm thanh “cá đớp động dưới chân bèo” để giật mình trở về thực tại:

    “Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
    Cá đâu đớp động dưới chân bèo”.

    Thì ở đây, thứ đưa tác giả thoát khỏi dòng suy tư miên man để trở về với hiện tại chính là hương ổi chín mùi giữa mùa thu:

    “Bỗng nhận ra hương ổi
    Phả vào trong gió se
    Sương chùng chình qua ngõ
    Hình như thu đã về” (Hữu Thỉnh)

    Mùi ổi chín, bảng lảng trong gió, len lỏi khơi gợi khứu giác trong ta về sự quen thuộc, thân thương của một vùng quê. Chỉ những ai, sinh ra và lớn lên ở vùng quê, có những kỷ niệm gắn bó với vùng quê ấy mới đủ tinh tế để nhận ra cái hương vị thân quen này, theo dấu hương mà bao kỷ niệm ùa về, nao lòng người thi sĩ.

    “Ngồi trông kỷ niệm chôn vùi hiên xưa”

    Trong bài thơ, tác giả lặp đi lặp lại từ “mùa”, mỗi “mùa” gắn với các hình ảnh, trạng thái khác nhau để nhấn mạnh sự tiếc nuối trước cái vô tình, cái gấp gáp của thời gian. Thời gian lấy đi sự thơ ngây, lấy đi nhan sắc rực rỡ, đam mê, ồn ào của tuổi trẻ, bóc tách từng lớp từng lớp áo để trơ ra những tâm hồn mong manh nhưng bất diệt được vun vén, bồi đắp qua năm tháng.

    Nỗi lòng của người từng trải, nhân sinh quan đẹp, lời thơ và ý tứ sâu sắc, tôi vừa sợ mình hời hợt, vừa sợ mình bắt được cảm xúc của tác giả rồi lỡ lạc trong vô vàn dòng chảy của ký ức, chẳng tìm được lối để bước ra.

    “… Thời gian vẫn trôi
    Căn phòng thao thức hôm nao tôi đợi tôi chờ
    Nhưng ngày mai tôi còn chăng tôi nữa - Thời gian
    Về giữa mênh mang ngàn lớp xô bờ.” ..."
    ***
    @};-@};-@};-
    ANHMEU, Autumn_Cloud, Ube98918 người khác thích bài này.
  5. ConKhiNho

    ConKhiNho Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    08/11/2023
    Đã được thích:
    7.381
    Kiên nhẫn chờ phe mình đúng.

    Đúng, hầu hết chết fomo

    Căn bản vẫn là hiểu biết chưa tới nên sợ hãi hoặc tham lam mà ko thể Kiên nhẫn chờ phe mình đúng.

    Em lại đi học đây ạ. Học hỏi cho đỡ dốt.
  6. trabac

    trabac Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    22/07/2014
    Đã được thích:
    22.000
    “Mùa khan hiếm những nụ cười”
    theo tôi chỉ những người lớn tuổi từng trải qua thời kỳ khó nhọc của miền Bắc sẽ hiểu bác VTN à.
    Ngày đó mùa đông miền bắc đối với con người khắc nghiệt lắm, phần lớn mọi người co ro trong rét lạnh, hanh hao. da mặt, da tay khô khốc, nứt nẻ,rớm máu. cười là bị đau rát đó bác.
    Last edited: 09/12/2023
    Autumn_Cloud, Ube989, hp182814 người khác thích bài này.
  7. Vuthanhnguyen

    Vuthanhnguyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    12/05/2014
    Đã được thích:
    200.816
    Uhm... Tôi sinh ở miền Trung , Lớn lên ở miền Nam , nhưng công việc giúp tôi đi lại trãi nghiệm khắp non nước mình .
    Không chỉ mùa Xuân, mùa Hè, mùa Thu ... Mà mùa Đông cũng rất nhiều lang thang miền Bắc .
    Giờ thì đất nước giàu lên , chứ xưa , lòng cứ chùng chùng thương cảm . Những mùa Hè khô cháy miền Trung . Những mùa Đông trời mù và rét buốt miền Bắc .
    ***
    Vậy , Mùa Ơi , có lẽ là sự bâng quơ và vô tình đọng lại ... Mà ở đó có cả Mùa của quê hương , mùa của nhiều thân phận trãi qua trong ký ức ?!!!@};-
    ANHMEU, Autumn_Cloud, Ube98913 người khác thích bài này.
  8. Do_Quyen

    Do_Quyen Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    17/03/2020
    Đã được thích:
    120.371
    Hihi, bác Trà nhắc lại 1 thời đã qua rất chân thực
    Ngày xưa mẹ của tôi cũng hay đọc 1 câu ca cũ "bà khen con bà tốt, đến tháng mười một thì bà biết con bà"
    Có nghĩa tháng 11 âm, tức tháng 12 dương, MB rất lạnh và hanh khô nữa, da dẻ mốc thếch và nứt nẻ, rồi đường nứt nẻ ấy xạm đen nhằng nhịt trên mặt, nhất là với nông dân hoặc dân lao động chân tay ngoài trời.....khó cười thật đó, hoặc nụ cười méo xẹo hoặc nụ cười môi rớm máu.....
    Bây h ít lạnh, quần áo ấm nhiều và kem dưỡng da các kiểu nên cảnh này dần hiếm thấy
    Autumn_Cloud, Ube989, Binh Yen9 người khác thích bài này.
  9. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/04/2017
    Đã được thích:
    204.947
    @Clara21 ơi

    Em biết HN có đại lộ ánh sáng hông????

    Ba di kinh đô ánh sáng, coàn gọi Đại lộ Ánh sáng Chuyển động, Nguyễn Trãi bằng cụ tổ

    Nếu làm du lịch tốt, ma két tinh tài, chúng ta sẽ có hàng triệu triệu khách hàng năm tới ngắm đại lộ Ánh sáng Nguyễn trãi vào lúc màn đêm buông xuống

    - Dưới Đại lộ, Hàng vạn người tinh hoa, chê tàu trên cao của Tàu, họ căng mắt, gồng chân, vặn cái Tròn tròn, gắn trên cái hộp chữ nhật 2 đầu thót, mỗi đầu gắn 2 chùm Đèn sáng trắng đỏ, nó có thể đỏ hơn, nếu tốc độ ánh sáng chậm

    - phía trên đầu, họ xây cái dải lụa bê tông, Xịt điện vào cốt thép, để cái tàu của Tàu, chạy qua lại lắc lư lắc lư chòng trành chòng tránh, như đu quay của tụi Xít ni úc lợn

    - Hôm, có việc uống rượu tận bãi tha ma xa la, anh phải trốn tụi Ngửi mồm, thía là phi lên tàu Tàu

    - Đù, hay vãi, anh uống say bét nhè, gần Sáng, quay ra HN, nhìn xuống, vẫn thấy cái Boọc trơ đẹp vãi, anh gặp lúc đi vào buổi chiều

    Anh nhớ rõ, Bởi, người lái đẹp chai cực, Mắt ngời sáng quắc như mắt bác anh, tóc a, Xù như thần tượng đá bóng đeo bao giờ bẩn áo với quần

    ôi

    anh nhớ van đơ ra ma tóc xù yêu dấu, ngoáy đít 1 phát, bóng rơi luôn mũi chân tiền đạo cắm

    ôi Xù ơi, em nhớ anh kinh hoàng
    Autumn_Cloud, Binh Yen, luxor8 người khác thích bài này.
  10. giavanchuakhon

    giavanchuakhon Thành viên gắn bó với f319.com

    Tham gia ngày:
    27/04/2017
    Đã được thích:
    204.947
    Bố khỉ

    ông @trabac

    cơ mờ

    nụ cười Tóe máu

    nhiều

    Đã khô nẻ

    lại hồn nhiên

    quên

    thế là sảng khoái

    cười

    he he

    nhói
    nhói

    Tóe máu

    Ai cũng có những ngày xưa cũ, không bao giờ có lại, kể cả XTK cũng chịu

    cái gì đã qua

    đúng là

    không thể lấy lại

    cái gì đã qua

    mà lấy lại được

    thì

    he he

    lại đếch khoái

    Thanh ciu vi na miu đã làm tui nhớ lại những nụ cười bỏng rát, khi thổi bùi nhùi, khi quay ống bơ quả phi lao

    xa quá rồi

    không có nữa
    Autumn_Cloud, Binh Yen, luxor10 người khác thích bài này.

Chia sẻ trang này