Xin phép post Những bài thơ hay giải trí nhân dịp lễ dài ngày !

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phongthuyBDS, 01/05/2011.

4714 người đang online, trong đó có 556 thành viên. 21:52 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
Chủ đề này đã có 115608 lượt đọc và 823 bài trả lời
  1. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Mưa xuân

    Tác giả: Nguyễn Bính

    Em là con gái trong khung cửi
    Dệt lụa quanh năm với mẹ già
    Lòng trẻ còn như cây luạ trắng
    Mẹ già chưa bán chợ làng xa
    Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
    Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
    Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ
    Mẹ bảo: “Thôn Ðoài hát tối nay”
    Lòng thấy giăng tơ một mối tình
    Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
    Hình như hai má em bừng đỏ
    Có lẽ là em nghĩ đến anh
    Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
    Em ngửa bàn tay trước mái hiên
    Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
    Thế nào anh ấy chả sang xem!
    Em xin phép mẹ, vội vàng đi
    Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe
    Mưa bụi nên em không ướt áo
    Thôn Ðoài cách có một thôi đê
    Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêm
    Em mải tìm anh chả thiết xem
    Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
    Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em
    Chờ mãi anh sang anh chẳng sang
    Thế mà hôm nọ hát bên làng
    Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
    Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
    Mình em lầm lũi trên đường về
    Có ngắn gì đâu môt dải đê!
    Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
    Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya
    Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
    Hoa xoan đã nát dưới chân giày
    Hội chèo làng Ðặng về ngang ngõ
    Mẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”
    Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày!
    Bao giờ em mới gặp anh đây?
    Bao giờ hội Ðặng đi ngang ngõ
    Ðể mẹ em rằng “hát tối nay”?
    tulacoiphuc thích bài này.
  2. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Hoa với rượu

    Tác giả: Nguyễn Bính


    Thấy rét, u tôi bọc lại mền,
    Cô hàng cất rượu ủ thêm men,
    Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ,
    Say cả tư mùa cho khách quen.
    Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi
    Suối ngày hai đứa nhẩn nha chơi.
    Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ
    Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi.
    Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà,
    Người ta bắt chước chị người ta!
    Ra vườn nhặt những hoa cam rụng
    Về bỏ đầy nồi cất nước hoa.
    Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy
    Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau
    Hí hửng bảo nhau: “Thơm đấy chứ
    Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu!”
    Một tối nhà Nhi có giỗ thầy
    Chị Nhi cho uống rượu cay cay,
    Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
    Mặt đỏ lên rồi, chếnh choáng say.
    Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài
    Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai
    Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
    Hai đứa nhìn nhau khúc khích cười.
    Chị Nhi thường nói với u tôi
    “Hai đứa, thưa bà, đến đẹp đôi”
    U tôi cười đáp ngay như thật
    “Tôi có con dâu giúp đỡ rồi”
    Thưở ấy làm sao thật thái bình
    Trai hiền bạn với gái đồng trinh
    Đời say men rượu thơm hoa rụng
    Tràn những thơ ngây ngập cảm tình
    Ấy thế mà rồi cách biệt nhau
    Nhà Nhi chẳng biết dọn đi đâu
    Mình tôi giời bắt làm thi sĩ
    Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu
    Bỏ mặc vườn cam bỏ mái gianh
    Tôi đi dan díu với kinh thành
    Hoa thơm mơ mãi vườn tiên giới
    Chuốc mãi men say rượu ái tình
    Rượu ái tình kia thành thuốc độc
    vườn trần theo **** phấn hương bay
    Đời tôi sa mạc ôi sa mạc
    Hoa hết thơm rồi rượu hết say
    Trăm nghìn sầu tủi mình tôi chịu
    Ba bốn năm rồi năm sáu năm
    Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại
    Men nồng gạo nếp nước hoa cam
    Xa lắm rồi Nhi! Muộn lắm rồi
    Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi!
    Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ
    Mộng ngát, duyên lành cũng bỏ tôi.
    Chắc ở nơi nào, dưới mái tranh,
    Chị em Nhi vẫn sống yên lành,
    Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán.
    Hồn vẫn trong mà mộng vẫn xinh.
    Ngày xưa còn bé, Nhi còn đẹp
    Huống nữa giờ Nhi đã đến thì,
    Tháng tháng, mươi mười lăm buổi chợ
    Cho người thiên hạ phải say Nhi.
    Xóm chị em Nhi ở mấy nhà?
    Bến đò sông vắng? Chợ gần, xa?
    Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ?
    Vườn có trồng cam, có nở hoa?
    Mơ tưởng vu vơ, lòng dối lòng
    Thực ra có phải thế này không
    Chị Nhi đã lấy chồng năm trước
    Nhi đến năm sau lại lấy chồng?
    Ước gì trên bước đường lưu lạc.
    Một buổi chiều nao, lạnh gió mưa
    Gõ cửa nhà ai xin ngủ trọ
    Giật mình tôi thấy tiếng Nhi thưa.
    Ngồi bên lò rượu đêm hôm đó
    Nhi rót đưa tôi nước rượu đầu.
    Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại
    Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau.
    Tôi kể: “U tôi đã mất rồi
    Cửa nhà còn có một mình tôi…”
    Nhi rằng: “Ngày trước u thường nói
    Hai đứa mình trông đến đẹp đôi…”
    “Chị em mới lấy chồng năm trước
    Chồng chị trồng cam ở mé sông.
    Em ở mình đây nhà trống trải
    Trăng vàng đầy ngõ, gió mênh mông…”
    Như truyện Tương Như và Trác Thị
    Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng
    Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng
    Tôi với em Nhi kết vợ chồng.
    Rượu cất kì ngon, men ủ khéo
    Say người, thiên hạ lại say nhau,
    Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
    Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu.
    Chao ơi! Là mộng hay là thực?
    Là thực hay là mộng bấy lâu?
    Hai đứa sống bằng hoa với rượu
    Sống vào trời đất, sống cho nhau.
    Nhưng mộng mà thôi, mộng mất thôi
    Hoa thừa, rượu ế, ấy tình tôi,
    Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
    Gặp lại nhau chi, muộn mất rồi!
    tulacoiphuc thích bài này.
  3. hphamhoang

    hphamhoang Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    26/04/2011
    Đã được thích:
    2
    :-"Góp với chủ top 1 bài thơ mới sưu tầm

    Những vần thơ về biển :-"

    Trong lòng biển
    thèm vòng tay em
    Rộn ràng những cơn khát
    bùng cháy cõi lòng...
    Nhớ một đêm dông
    anh dắt em dọc con đường thênh thang ngập nước
    Mưa trút vào khao khát
    chảy thành dòng trên phố vắng mênh mông
    Nhớ một dòng sông
    anh ngập ngọi trong nụ hôn nồng nàn cháy bỏng
    Em run rẩy lóng ngóng
    lọt vào vòm ngực anh...
    Giữa lòng biển trong xanh
    thèm được ôm em như ôm vào ngực biển
    Hoàng hôn chuếnh choáng
    Khát vòng tay em...
  4. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Núi Đôi

    Tác giả: Vũ Cao


    Bảy năm về trước, em mười bảy
    Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng
    Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
    Bữa thì em tới, bữa anh sang
    Lối ta đi giữa hai sườn núi
    Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
    Em vẫn đùa anh: sao khéo thế
    Núi chồng núi vợ đứng song đôi!
    Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
    Ngơ chùa cháy đỏ những thân cau
    Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn
    Đâu ngờ từ đó bặt tin nhau.
    Anh vào bộ đội, lên Đông Bắc
    Chiến đấu quên mình năm lại năm
    Mấy bận dân công về lại hỏi
    Ai người Xuân Dục, núi Đôi chăng?
    Anh nghĩ, quê ta giặc chiếm rồi
    Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
    Mỗi tin súng nổ vành đai địch
    Sương trắng người đi lại nhớ người.
    Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
    Trung du làng nước vẫn chờ trông
    Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
    Em vẫn đi về những bến sông?
    Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
    Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi
    Hành quân qua tắt đường sang huyện
    Anh ghé thăm nhà, thăm núi Đôi.
    Mới tới đầu ao, tin sét đánh
    Giặt giết em rồi, dưới gốc thông
    Giữa đêm bộ đội vây đồn Thửa
    Em sống trung thành, chết thủy chung!
    Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
    Hàng thông bờ có con đường quen.
    Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
    Núi vẫn đôi mà anh mất em!
    Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo:
    Em còn trẻ lắm, nhất làng trong;
    Mấy năm cô ấy làm du kích
    Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng?
    Từ núi qua thôn, đường nghẽn lối
    Xuân Dục, Đoài Đông cỏ ngút đầy
    Sân biến thành ao, nhà đổ cháy
    Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay
    Cha mẹ đưa nhau về nhận đất
    Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
    Nứa gianh nửa mái lều che tạm
    Sương nắng khuây dần chuyện xót đau.
    Anh nghe có tiếng người qua chợ:
    Ta gắng: mùa sau lúa sẽ nhiều
    Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
    Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!
    Nhưng núi còn kia, anh vẫn nhớ.
    Oán thù còn đó, anh còn đây
    Ở đâu cô gái làng Xuân Dục
    Đã chết vì dân giữa đất này!
    Ai viết tên em thành liệt sĩ
    Bên những hàng bia trắng giữa đồng
    Nhớ nhau anh gọi em:đồng chí
    Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.
    Anh đi bộ đội sao trên mũ
    Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
    Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
    Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
  5. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến

    Tác giả: Hoàng Nhuận Cầm


    Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến
    Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi
    Còn sót lại trên bàn bông cúc tím
    Bốn cánh tàn, ba cánh sắp sửa rơi
    Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới
    Như cánh chim trong mắt của chân trời
    Ta đã chán lời vu vơ, giả dối
    Hót lên! Dù đau xót một lần thôi.
    Chần chừ mãi cuối cùng em cũng nói
    Rằng bồ câu không chết trẻ bao giờ
    Anh sợ hãi bây giờ anh mới nhớ
    Em hay là cơn bão tự ngàn xa?
    Quả tim anh như căn nhà bé nhỏ
    Gió em vào – nếu chán – gió lại ra
    Hò hẹn mãi cuối cùng em đứng đó
    Dẫu mùa thu, hoa cúc cướp anh rồi…
  6. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
  7. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Anh đừng khen em

    Tác giả: Lâm Thị Mỹ Dạ


    Lần đầu khi mới làm quen
    Anh khen cái nhìn em đẹp
    Trời mưa òa cơn nắng đến
    Anh khen đôi má em hồng
    Gặp người tàn tật em khóc
    Anh khen em nhạy cảm thông
    Thấy em sợ sét né giông
    Anh khen sao mà hiền thế
    Thấy em nâng niu con trẻ
    Anh khen em thật dịu dàng
    Khi hôn lên câu thơ hay
    Ấp trang sách vào mái ngực
    Em nghe tim mình thổn thức
    Thương người làm thơ đã mất
    Trái tim giờ ở nơi đâu
    Khi đọc một cuộc đời buồn
    Lòng em xót xa ấm ức
    Anh khen em cảm xúc
    Và bao điều nữa… anh khen
    Em sợ lời khen của anh
    Như sợ đêm về trời tối
    Nhiều khi ngồi buồn một mình
    Trách anh sao mà nông nổi
    Hãy chỉ cho em cái kém
    Ðể em nên người tốt lành
    Hãy chỉ nơi anh cái xấu
    Ðể em chăm chút đời anh
    Anh ơi anh có biết không
    Vì anh em buồn biết mấy
    Tình yêu khắt khe thế đấy
    Anh ơi anh đừng khen em.
  8. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Chuyện cổ nước mình

    Tác giả: Lâm Thị Mỹ Dạ


    Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
    Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
    Thương người rồi mới thương ta
    Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
    Ở hiền thì lại gặp hiền
    Người ngay thì gặp người tiên độ trì
    Mang theo chuyện cổ tôi đi
    Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
    Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
    Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
    Đời cha ông với đời tôi
    Như con sông với chân trời đã xa
    Chỉ còn chuyện cổ thiết tha
    Cho tôi nhận mặt ông cha của mình
    Rất công bằng, rất thông minh
    Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang.
    Thị thơm thì giấu người thơm
    Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
    Đẽo cày theo ý người ta
    Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì
    Tôi nghe chuyện cổ thầm thì
    Lời cha ông dạy cũng vì đời sau.
    Đậm đà cái tích trầu cau
    Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người
    Sẽ đi qua cuộc đời tôi
    Bấy nhiêu thời nữa chuyển dời xa xôi
    Nhưng bao chuyện cổ trên đời
    Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm.
  9. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Những phút xao lòng

    Tác giả: Thuận Hữu


    Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
    (Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
    Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
    Yêu một cô, giờ cô ấy đã có chồng.
    Có thể vợ mình những phút mềm lòng
    Nên giấu kín những suy tư không kể về giấc mộng
    Người yêu cũ vợ mình có những điều mà chính mình không có được
    Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
    Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
    Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
    Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
    Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
    Sau những lần nghĩ đến đâu đâu mình thương vợ mình hơn
    Và cảm thấy như mình có lỗi
    Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
    Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn
    Mà có trách chi những phút xao lòng
    Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
    Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
    Đừng trách chi những phút xao lòng!
  10. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Em vẫn đợi anh về

    Tác giả: Lê Giang


    Năm tháng đội mưa rừng
    Ngày đêm vùi sương núi
    Em vẫn chờ vẫn đợi
    Anh sẽ về với em…
    Đợi phút giây bình yên
    Chờ đạn bom ráo tạnh
    Để được ngồi bên anh
    Để được yêu, được giận
    Để được hờn, được ghen
    Để vui và ưu phiền
    Để làm chồng làm vợ
    Như buồm căng đợi gió
    Như trời xanh đợi chim
    Như đời khát hòa bình
    Như lòng em khát anh
    Bình yên và chiến tranh
    Mùa xuân và bão tố
    Ngày mai hay quá khứ
    Mãi mãi là bên anh!
    01.09.1979

Chia sẻ trang này