Xin phép post Những bài thơ hay giải trí nhân dịp lễ dài ngày !

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phongthuyBDS, 01/05/2011.

4521 người đang online, trong đó có 525 thành viên. 21:24 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 4 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 4)
Chủ đề này đã có 115601 lượt đọc và 823 bài trả lời
  1. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
  2. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Em hiền như ma seour

    Tác giả: Nguyễn Tất Nhiên


    Đưa em về dưới mưa
    nói năng chi cũng thừa
    phất phơ đời sương gió
    hồn mình gần nhau chưa?
    tay ta từng ngón tay
    vuốt lưng em tóc dài
    những trưa ngồi quán vắng
    chia nhau tình phôi thai
    xa nhau mà không hay
    (hỡi em cười vô tội
    đeo thánh giá huy hoàng
    hỡi ta nhiều sám hối
    tính nết vẫn hoang đàng!)
    em hiền như ma soeur
    vết thương ta bốn mùa
    trái tim ta làm mủ
    ma soeur này ma soeur
    có dịu dàng ánh mắt
    có êm đềm cánh môi
    ru ta người bệnh hoạn
    ru ta suốt cuộc đời
    (cuộc đời tên vô đạo
    vết thương hành liệt tim!)
    đưa em về dưới mưa
    xe lăn đều lên dốc
    chở tình nhau mệt nhọc!
    đưa em về dưới mưa
    áo dài sầu hai vạt
    khi chấm bùn lưa thưa
    đưa em về dưới mưa
    hỡi em còn nít nhỏ
    chuyện tình nào không xưa ?
    vai em tròn dưới mưa
    ướt bao nhiêu cũng vừa
    cũng chưa hơn tình rụng
    thấm linh hồn ma soeur
  3. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Thơ tình ngày biển động

    Tác giả: Bằng Việt


    Chưa bao giờ anh ước đâu em
    Một ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa…
    Trời ơi! Buổi sớm quá chừng thơm
    Anh gặp lại hương sen, năm anh mười tám tuổi,
    Một ánh vui táo tợn của mùa hè,
    Khi những vệt ong hôn vào nhuỵ hoa cháy bừng như vệt lửa,
    Những trận lốc, những cơn mưa trước hồn anh bỏ ngỏ…
    Và ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa
    Có thể nào anh ước đâu em?…
    Rất nhiều chuyện qua rồi. Rất nhiều chuyện giống như quên
    Sau tuổi hai mươi, ngỡ không cần đến nữa:
    Chút xôn xao trong hàng cây nắng nhỏ,
    Giọt nước tròn rung rinh trong lá sen,
    Cả gợn sóng mơ hồ trong ánh mắt riêng em,
    Màu trời xám mênh mông ngày động biển,
    Cánh **** mai hồng, cơn mưa chiều tím,
    Một cửa sổ lặng thầm chi chút những sao rơi…
    Hạnh phúc ta cần, thực cũng giản đơn thôi
    Như chỉ ở trước ta trên một tầm tay với,
    Ngỡ rảo bước là sớm chiều đã tới
    Suốt cuộc đời, sao vẫn giục mình đi?
    Em có thể là gì sau trang sách Pauxtốpxki[1]?
    Là một ánh bình minh xanh mờ không thể tắt?
    Hay hương mát rừng thông cao ẩm ướt?
    Một bóng mây khắc khoải cả mùa hè?
    Anh không biết dãy phố ta đi hôm ấy gọi là gì?
    Không biết lá cây trên đầu sao buổi chiều phát sáng?
    Giọt nước mắt long lanh giữa tình yêu, tình bạn,
    Những kỷ niệm nơi này xáo trộn với nơi kia
    Anh và em (chỉ thế thôi). Và không có Pauxtốpxki
    “Ta đã lớn. Mà Pauxtốpxki đã chết!”
    Chỉ còn lại cuối cùng những cảm thông da diết
    Của tất cả những gì vừa có lại vừa không…
    Tất cả có thế thôi! Em – Màu trong suốt của trời xanh trên phố thợ,
    Chỗ mặn nhất của đầu bọt sóng tự khơi xa,
    Lại cũng là vết thương của anh, tuổi thơ của anh, nơi ẩn kín của hồn anh bão tố,
    Lá cỏ bồng gió ru trên bãi cát khô cằn,
    Đốm lửa nhỏ bất ngờ trong một đêm ngủ rừng, hai bàn tay lạnh cóng,
    Hay màu ngói đỏ đầu tiên, sau cả cuộc chiến tranh dài!
    Em thao thức trong anh lòng yêu lớn – Con Người!
    Yêu những thứ bị tàn phá đi, bây giờ cần dựng lại
    Yêu một cái cây tự lúc phải gây mầm cho đến khi ra trái,
    Yêu cái đẹp của cuộc đời, để buộc nó sản sinh thêm…
    Chưa bao giờ anh ước đâu em
    Một ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa!
  4. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Em đừng ghen

    Tác giả: Bằng Việt


    Em đừng ghen với những thoáng say mê
    Trong giấc mơ hoa niên chỉ bay mà chẳng đứng
    Cơn gió nhỏ giữa chiều thu lơ lửng
    Búp lá bên đường cũng thức dậy tình yêu
    Và mùa hè đầy ắp tiếng ve kêu
    Hoa sen thắm đưa hương mười tám tuổi
    Và những cái nhìn rất vội
    Suốt mùa trăng, mùa trăng, mùa trăng.
    Em đừng ghen với quá khứ trong anh
    Những khuôn mặt đi qua, nụ cười và nước mắt
    Tuổi trẻ rì rầm những đêm không tắt
    Thuở tình yêu như cánh gió không bờ…
    Nhưng chỉ tới hôm nay, lắng hơn hết bao giờ
    Nỗi vui đã chín đằm, mới thành đời sống thật
    Em ghen chi những điều đã mất
    Như ánh sáng cầu vồng, bong bóng những cơn mưa .
    Em từng khêu bấc dầu những năm tháng gay go
    Không phải để đọc thơ mà để ngồi vá áo
    Em từng xách ba lô vẹo người trong mưa bão
    Cho kịp chuyến xe tàu đi công tác nửa đêm.
    Khi chia tay em chỉ biết lặng nhìn
    Chân trời đỏ ánh đèn pha dữ dội
    Đôi mắt thẳm sâu không còn có tuổi
    Vừa gan góc lạ lùng, vừa yếu đuối ngây thơ .
    Thiêng liêng sao những phút ấy bây giờ
    Quá khứ đâu làm bận bịu hai ta
    Mà chỉ có hôm nay, những ngày đang sống thực
    Khi ta đúng là ta, sau nhiều phen đánh vật.
    Cuộc đời càng khó khăn càng phải biết thương đời
    Quá khứ đã thành xa xỉ lâu rồi
    Tất cả tâm hồn anh có dừng đâu ở đó
    Chỉ tụ lại trong anh mọi vui buồn sướng khổ
    Em đừng ghen với quá khứ của anh
  5. cuuhoa

    cuuhoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Đã được thích:
    0
    de nghi bac cho 1 bai tho danh gia ve BDS trong thoi gian toi
  6. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Hai sắc hoa ti gôn

    Tác giả: TTKH


    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    vannghe thích bài này.
  7. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Có phải em mùa thu Hà Nội

    Tác giả: Tô Như Châu


    Tháng Tám mùa thu lá khởi vàng chưa nhỉ.
    Từ độ nguời đi thương nhớ âm thầm.
    Có phải em là mùa thu Hà Nội.
    Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm.
    Có phải em mùa thu xưa.
    Có bóng mùa thu thức ta lòng sang mùa.
    Một ngày về xuôi chân ghé Thăng Long buồn.
    Có phải em là mùa thu Hà Nội.
    Ngày sang thu anh lót lá em nằm,
    Bên trời xa sương gió bay.
    Thôi thì có em đời ta hy vọng.
    Thôi thì có em sương khói môi mềm.
    Có phải em là mùa thu Hà Nội.
    Nghe đâu đây lá ướt và mi xanh.
    Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát.
    Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi.
    Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm.
    Có phải em là mùa thu Hà Nội.
    Nghìn năm sau ta níu bóng quay về.
    Ôi mùa thu của uớc mơ.
    1995
  8. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Nếu anh còn trẻ

    Tác giả: Hoàng Cầm


    Nếu anh còn trẻ như năm ấy
    Quyết đón em về sống với anh
    Những khoảng chiều buồn phơ phất lại
    Anh đàn em hát níu xuân xanh
    Nhưng thuyền em buộc sai duyên phận
    Anh lụy đời quên bến khói sương
    Năm tháng… năm cung mờ cách biệt
    Bao giờ em hết nợ Tầm dương?
    Nếu có ngày mai anh trở gót
    Quay về lãng đãng bến sông xa
    Thì em còn đấy hay đâu mất?
    Cuối xóm buồn teo một tiếng gà…
  9. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Một chiều ngược gió

    Tác giả: Bùi Sim Sim


    Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
    Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
    Ngược lòng mình tìm về nông nổi
    Lãng du đi vô định cánh chim trời
    Em ngược thời gian, em ngược không gian
    Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
    Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
    Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
    Mang bao điều em muốn nói cùng anh
    Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
    Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
    Và sẽ thế nào khi trong anh không em?
    Em trở về im lặng của đêm
    Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
    Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
    Riêng chiều này – em biết, một mình em…
  10. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Duyên tình con gái Bắc

    Tác giả: Nguyễn Tất Nhiên


    Ta sẽ về thương lại nhánh sông xưa
    Thương lại bóng hình người năm năm trước…
    Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
    Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
    Nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
    Nhớ duyên dáng, ngây thơ mà xảo quyệt!
    Ta sẽ nhớ dặn dò lòng nên tha thiết
    Nên vội vàng tin tưởng chuyện vu vơ
    Nên yêu đương bằng khuôn mặt khờ khờ
    Nên hùng hổ để đợi giờ thua thiệt!
    Nghe nói em vừa thi rớt Luật
    Môi trâm anh tàn héo nụ xa vời
    Mắt công nương thầm khép mộng chân trời
    Xin tội nghiệp lần đầu em thất vọng!
    (Dù thật sự cũng đáng đời em lắm
    Rớt đi Duyên, rớt để thương người!)
    Ta – thằng ôm hận tú tài đôi
    Không biết tìm ai mà kể lể
    Chim lớn thôi đành cam rớt lệ
    Ngày ta buồn thần thánh cũng thôi linh!
    Nếu vì em mà ta phải điên tình
    Cơn giận dữ đã tận cùng mê muội
    Thì đừng sợ, Duyên ơi, thiên tài yếu đuối
    Tay tre khô mối mọt ăn luồn
    Dễ gãy dòn miểng vụn tả tơi xương
    Khi tàn bạo siết cổ người yêu dấu!
    Em chẳng bao giờ rung động cũ
    Ta năm năm nghiệt ngã với tình đầu
    Nên trở về như một con sâu
    Lê chân mỏng qua những tàn cây rậm
    Nuôi hy vọng sau ngàn mưa nắng lậm
    Lá xanh em chưa dấu lở loang nào
    Ðể ta còn thi sĩ nhất loài sâu
    Nhìn lá nõn, tiếc, thèm… đâu dám cắn!
    Nếu vì em mà thiên tài chán sống
    Thì cũng vì em ta ngại bước xa đời!

Chia sẻ trang này