Xin phép post Những bài thơ hay giải trí nhân dịp lễ dài ngày !

Chủ đề trong 'Giao Lưu' bởi phongthuyBDS, 01/05/2011.

6155 người đang online, trong đó có 314 thành viên. 18:28 (UTC+07:00) Bangkok, Hanoi, Jakarta
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
Chủ đề này đã có 120186 lượt đọc và 823 bài trả lời
  1. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Quê hương

    Tác giả: Giang Nam


    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
    “Ai bảo chăn trâu là khổ?”[1]
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
    Những ngày trốn học
    Đuổi **** cầu ao
    Mẹ bắt được
    Chưa đánh roi nào đã khóc
    Có cô bé nhà bên
    Nhìn tôi cười khúc khích…
    Cách mạng bùng lên
    Rồi kháng chiến trường kỳ
    Quê tôi đầy bóng giặc
    Từ biệt mẹ tôi đi
    Cô bé nhà bên (có ai ngờ!)
    Cũng vào du kích
    Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
    Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)
    Giữa cuộc hành quân không nói được một lời…
    Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại
    Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi
    Hòa bình tôi trở về đây
    Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
    Lại gặp em
    Thẹn thùng nép sau cánh cửa
    Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
    - Chuyện chồng con… (khó nói lắm anh ơi)!
    Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn, ngậm ngùi
    Em để yên trong tay tôi nóng bỏng
    Hôm nay nhận được tin em
    Không tin được dù đó là sự thật:
    Giặc bắn em rồi quăng mất xác
    Chỉ vì em là du kích em ơi!
    Đau xé lòng anh chết nửa con người!
    Xưa yêu quê hương vì có chim, có ****
    Có những ngày trốn học bị đòn roi
    Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
    Có một phần xương thịt của em tôi.
    1960
  2. Linh_1975

    Linh_1975 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/03/2002
    Đã được thích:
    2
    [};-[};-[};-[};-[};-

    Rất nhiều bài thơ hay, Phongthuy ạh.
    Góp với phongthuy bài thơ khác viết về người thầy giáo...
    Mình thương lắm những ông thầy giáo làng.[};-

    GẶP THẦY GIÁO CŨ BÁN SÁCH CŨ



    Phút thầy trò vừa nhận ra nhau
    Đôi tay thầy tuột rơi chồng sách cũ
    Giữa quán sách nghèo bán mua lặng lẽ
    Mười năm xa gặp lại sững sờ.

    Tôi nhận ra từng trang sách ngày thơ
    “Thời gian khổ” cùng “Những người khốn khổ”
    Sếch-xpia, Tôn-xtôi chừng chưa hiểu rõ
    Vì sao thầy tôi đem họ đến đây.

    Tuổi trẻ tôi nuôi khao khát tròn đầy
    Theo trang sách đến nhiều bến bờ lạ
    Thầy như con ong cần cù hút nhụy
    Lọc sách ra thành lời giảng say sưa.

    Sách với thầy là báu vật trong nhà
    Là bộ óc, là trái tim nhân loại
    Bìa quăn mép thầy đưa tay vuốt lại
    Mỗi chữ in sai có nét chữ của thầy.

    Kho báu đời thầy có thể đã vơi
    Vì sách cứ thành mớ rau hạt gạo
    Tôi cúi nhặt giùm thầy đôi tay nặng trĩu
    Không dám hỏi đâu, chỉ lặng lẽ nhìn thầy.



    NGUYỄN THÁI VẬN-1988



  3. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036

    Mình thik thơ từ nhỏ ,suốt những tháng năm con nhỏ toàn dùng thơ ( tự phổ nhạc ,ngâm nga:"> )để ru con ,dạy con nên người cũng qua phân tích thơ ...,luôn ấp ủ sưu tầm vào 1 trang toàn những bài thơ hay mà mình có cơ duyên được biết đến để tiện đọc lúc rảnh !
    Cảm ơn tất cả các bạn cùng niềm yêu thik với mình [};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-[};-
  4. meoluoi8104

    meoluoi8104 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/06/2009
    Đã được thích:
    19

    Chị post thơ, em post nhạc được phổ lời theo thơ chị nhé

    Hương Thầm - Bảo Yến


  5. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Ôi thế thì tốt quá em gái à [r32)]
  6. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Giây phút chạnh lòng

    Tác giả: Thế Lữ


    (Cảm đề truyện “Đoạn Tuyệt”)
    Anh đi đường anh, tôi đường tôi
    Tình nghĩa đôi ta có thế thôi
    Đã quyết không mong sum họp mãi
    Bận lòng chi nữa lúc chia phôi
    Non nước đang chờ gót lãng du
    Đâu đây vẳng tiếng hát chinh phu
    Lòng tôi phơi phới quên thương tiếc
    Đưa tiễn anh ra chốn hải hồ
    Anh đi vui cảnh lạ, đường xa
    Đem chí bình sinh dãi nắng mưa
    Thân đã hiến cho đời gió bụi
    Đâu còn lưu luyến chút duyên tơ
    Rồi có khi nào ngắm bóng mây
    Chiều thu đưa lạnh gió heo may
    Dừng chân trên bến sông xa vắng
    Chạnh nhớ tình tôi trong phút giây
    Xin anh cứ tưởng bạn anh tuy
    Giam hãm thân trong cảnh nặng nề
    Vẫn để hồn theo người lận đận
    Vẫn hằng trông đếm bước anh đi
    Lấy câu khảng khái tiễn đưa nhau
    Em muốn cho ta chẳng thảm sầu
    Nhưng chính lòng em còn thổn thức
    Buồn kia em giấu được ta đâu
    Em đứng nương mình dưới gốc mai
    Vin ngành sương đọng, lệ hoa rơi
    Cười nâng tà áo đưa lên gió
    Em bảo: hoa kia khóc hộ người.
    Rồi bỗng ngừng vui cùng lẳng lặng
    Nhìn nhau bình thản lúc ra đi
    Nhưng trong khoảnh khắc thờ ơ ấy
    Thấy cả muôn đời hận biệt ly
    Năm năm theo tiếng gọi lên đường
    Tóc lộng tơi bời gió bốn phương
    Mấy lúc thẫn thờ trông trở lại
    Để hồn mơ tới bạn quê hương
    Ta muốn lòng ta cứ lạnh lùng
    Gác tình duyên cũ chẳng đường trông
    Song le hương khói yêu đương vẫn
    Phảng phất còn vương vấn cạnh lòng
    Hôm nay tạm nghỉ bước gian nan
    Trong lúc gần xa pháo nổ ran
    Rũ áo phong sương trên gác trọ
    Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang
    Ta thấy xuân nồng thắm khắp nơi
    Trên đường rộn rã tiếng đua cười
    Động lòng nhớ bạn xuân năm ấy
    Cùng ngắm xuân về trên khóm mai
    Lòng ta tha thiết đượm tình yêu
    Như cảnh trời xuân luyến nắng chiều
    Mắt lệ đắm trông miền cách biệt
    Phút giây chừng mỏi gót phiêu lưu…
    Cát bụi tung trời – Đường vất vả
    Còn dài – Nhưng hãy tạm dừng chân
    Tưởng người trong chốn xa xăm ấy
    Chẳng biết vui buồn đón gió xuân?
    1937
  7. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Nhớ rừng

    Tác giả: Thế Lữ


    Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt,
    Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
    Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
    Giương mắt bé giễu oai linh rừng thẳm
    Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm
    Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
    Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,
    Với cặp báo chuồng bên vô tư lự.
    Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ,
    Thủa tung hoành, hống hách những ngày xưa.
    Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già,
    Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi,
    Với khi thét khúc trường ca dữ dội
    Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,
    Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,
    Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc.
    Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc
    Là khiến cho mọi vật đều im hơi.
    Ta biết ta chúa tể muôn của loài
    Giữa chốn thảo hoa, không tên không tuổi.
    Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,
    Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
    Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
    Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?
    Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
    Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?
    Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
    Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt
    Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?
    Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?
    Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu
    Ghét những cảnh không đời nào thay đổi,
    Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:
    Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng;
    Dải nước đen giả suối, chẳng thông dòng
    Len dưới nách những mô gò thấp kém;
    Dăm vừng lá hiền lành không bí hiểm
    Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu
    Của chốn ngàn năm cao cả, âm u.
    Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ!
    Là nơi giống hùm thiêng ta ngự trị,
    Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa
    Nơi ta không còn được thấy bao giờ!
    Có biết chăng trong những ngày ngao ngán
    Ta đang theo giấc mộng ngàn to lớn
    Để hồn ta phảng phất được gần ngươi
    Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!
  8. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Việt Nam quê hương ta

    Tác giả: Nguyễn Đình Thi


    Việt Nam đất nước ta ơi
    Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
    Cánh cò bay lả rập rờn
    Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
    Quê hương biết mấy thân yêu
    Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
    Mặt người vất vả in sâu
    Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn
    Ðất nghèo nuôi những anh hùng
    Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên
    Ðạp quân thù xuống đất đen
    Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa.
    Việt Nam đất nắng chan hòa
    Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh
    Mắt đen cô gái long lanh
    Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung
    Ðất trăm nghề của trăm vùng
    Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem
    Tay người như có phép tiên
    Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ
    Nước bâng khuâng những bến đò
    Ðêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi
    Ðói nghèo nên phải chia ly
    Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường
    Ta đi ta nhớ núi rừng
    Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ
    Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô
    Bát cơm rau muống quả cà giòn tan…
    (Trích đoạn trường ca Bài thơ Hắc Hải)
  9. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Ta ở trời Tây nhớ trời Đông

    Tác giả: Kim Tuấn


    Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
    Nhớ trong sợi khói, cuốn phiêu bồng
    Có muôn trùng núi, ngăn người đến
    Có một nguồn xa, chia mấy sông
    Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
    Nhớ nhau nghìn nỗi, xót xa lòng
    Sao ta chợt thấy, men đời đắng
    Thấy một mình trong, nỗi nhớ mong
    Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
    Nhớ như con nước, trôi thành giòng
    Như chim mỏi cánh, bay tìm về núi
    Có một mình riêng, hoài ngóng trông
    Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
    Nhớ mưa nhòa phiếm, nắng tơ hồng
    Nhớ đôi dòng tóc, chia đường gió
    Cõi mình ta mù, như hư không.
  10. phongthuyBDS

    phongthuyBDS Thành viên này đang bị tạm khóa Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/02/2008
    Đã được thích:
    4.036
    Ngày xưa có mẹ

    Tác giả: Thanh Nguyên


    Khi con biết đòi ăn
    Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
    Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
    Mẹ là người thức hát ru con
    Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
    Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc
    Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời – Đất
    Như cuộc đời không thể thiếu trong con
    Nếu có đi vòng quả đất tròn
    Người mong con mỏi mòn chắc không ai ngoài mẹ
    Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
    Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
    Mẹ là người đã cho con cái tên riêng
    Trước cả khi con bật nên tiếng “Mẹ”
    Mẹ!
    Cái tiếng gọi mà từ khi bập bẹ
    Đến lúc trưởng thành
    Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
    Mẹ!
    Có nghĩa là bắt đầu
    Cho sự sống, tình yêu, hạnh phúc
    Mẹ!
    Có nghĩa là duy nhất
    Một bầu trời
    Một mặt đất
    Một vầng trăng
    Mẹ không sống đủ trăm năm
    Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
    Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc
    Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
    Là khi mẹ không còn
    Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng…
    Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng
    Biết bao người được làm mẹ trong ngày
    Tiếng trẻ con gọi mẹ ngân nga trên trái đất này
    Thành âm thanh không bao giờ vắng lặng
    Mẹ!
    Có nghĩa là ánh sáng
    Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
    Cái đóm lửa thiêng liêng
    Cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối
    Mẹ!
    Có nghĩa là mãi mãi
    Là cho – đi – không – đòi – lại – bao – giờ
    Cổ tích thường bắt đầu từ : “Ngày xưa có một công chúa…” hay “Ngày xưa có một vị vua…”
    Cổ tích còn bắt đầu từ: “Ngày xưa có mẹ…

Chia sẻ trang này